“Anh Hổ? Sao anh lại đánh em?”
Tưởng Thế Kiệt che mặt, có chút ngơ ngác và uất ức.
“Bộp!”
Lưu Hổ đi tới đá thật mạnh vào mặt Tưởng Thế Kiệt.
Một đá đó khiến răng trong miệng Tưởng Thế Kiệt đều rơi xuống.
Làm xong hết, Lưu Hổ vội vàng cúi đầu khom lưng với Sở Vân Phi.
“Anh Sở, thật lòng xin lỗi, tôi không biết là anh, tất cả chỉ là hiểu lầm mà thôi!”
“Bốp!”
Sở Vân Phi trực tiếp tát một cái vào mặt Lưu Hổ.
“Hiểu lầm cái mả mẹ mày, đạp cửa phòng tao còn bắt khách quý của tao phải quỳ xuống xin lỗi mày, con mẹ nó mày lại nói là hiểu lầm?”
Bị tát một cái nhưng Lưu Hổ không dám tỏ chút thái độ nào, thậm chí còn trực tiếp quỳ xuống trước mặt Sở Vân Phi.
“Anh Sở, thật lòng xin lỗi anh, tôi sai rồi, tôi sai rồi!”
Một màn đó khiến Tưởng Thế Kiệt và đám đàn em sau lưng Lưu Hổ đều phải trợn tròn mắt.
“Cút đi!”