Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Sau khi bóng người ánh sáng xanh lấy được đá chalcedony thì cũng cất lời chế nhạo.
“Hừ, đương nhiên nhà họ Tôn không thế tranh giành được thứ này, nhưng nhà họ Liêu các người cũng không có tư cách động vào nó!”
Nhưng người này vừa dứt lời.
Lại có ba bóng người nữa xuất hiện, bao vây người mặc áo xanh này.
“Đây cũng không phải thứ mà người nhà họ Vương ông có thế tranh giành!”
Người dẫn đầu là một ông lão mặc áo choàng đen đơn giàn, ông ta rất coi thường người áo xanh kia.
Chỉ phất tay một cái, đá chalcedony đã vào tay ông ta.
Nhưng lúc này, xung quanh lại có thêm nhóm ba người nữa.
Khi ba nhóm người này xuất hiện, Ngụy Thành Bân và A Long đều giật mình.
“Không ngờ đá chalcedony này lại có thể thu hút được cà sáu gia tộc võ đạo lớn vùng đất Lánh Đời của thành phổ Thanh Long tới”.
Đúng thế, những người này đều là người của sáu gia tộc lớn thuộc vùng đất Lánh Đời của thành phố Thanh Long.
Họ vẫn luôn tu luyện ở vùng đất Lánh Đời của thành phố Thanh Long, bao nhiêu năm nay hầu như không xuất hiện trong thế tục.
Cho đến khi những người mà họ ủng hộ ở giới trần tục thông báo cho họ, hôm nay đá chalcedony sẽ xuất hiện trong buổi giám định đá quý.
Điều này khiến tất cả bọn họ đều kích động.
Đá chalcedony là tài nguyên tu luyện quan trọng nhất giúp họ tu hành.
Vì vậy họ lập tức rời khỏi vùng đất Lánh Đời đế tới đây, ai cũng muốn có được đá chalcedony này.
Sau khi nhìn thấy ba nhóm người cuối cùng này, Tả Ngọc vội vàng tới bên cạnh nhóm đồng loạt mặc áo choàng màu xám.
ônng ta cúi đầu chào ông lão đi đầu.
“Ông Hoàng, thuộc hạ làm việc không đến nơi đến chốn, xin ông Hoàng trừng phạt!”
Người được gọi là ông Hoàng nhìn thoáng qua Tà Ngọc rồi lạnh lùng nói.
“Nếu có lần sau thi đừng đến gặp tôi nữa!”
Ban đầu chuyện thành phố Thanh Long xuất hiện đá chalcedony chỉ có nhà họ Hoàng bọn họ biết.
Để không cho người khác biết, ông Hoàng đã bảo Tả Ngọc đấu giá viên đá có thể chứa đá chalcedony.
Không ngờ chuyện này vẫn bị người của năm gia tộc lớn còn lại biết.
“Vâng!”
Tả Ngọc sợ hãi mau chóng gật đầu.
Lúc này, bên kia có một ông già khoáng năm mươi tuổi, quần áo bẩn thỉu, trông cực kỳ luộm thuộm.
Nhìn đá chalcedony trong tay ông lão áo đen, ông ta hưng phấn cười to.
“Ha ha ha, không ngờ lại thật sự có đá chalcedony, mình đúng là may mắn quá. ông Ngô, thứ này là của nhà họ Chu tôi!”
Nói rồi ông lão họ Chu tấn công về phía ông lão áo đen được gọi là ông Ngô.
Hai người bọn họ lập tức đánh nhau.
Thực lực của hai người ngang nhau, nhất thời khó có thế phân chia thắng bại.
Khi hai người họ giao chiến, một người phụ nữ mặc áo choàng màu đỏ của nhóm cuối cùng, toàn thân toát lên vẻ quyến rũ mê hoặc cũng tham gia vào cuộc chiến.
Nhưng chí sau vài giây, cô ta đã ra khỏi cuộc chiến, đá chalcedony vốn ở trong tay ông Ngô bây giờ đã ở trong tay cô ta.
Khoảnh khắc người phụ nữ này có được đá chalcedony, cô ta đã lập tức sẵn sàng rời đi.
“HỒ ly tinh, đế đá chalcedony lại!”
Lúc này ông Hoàng hét to, nhanh chóng tấn công người phụ nữ.
Ồng Ngô và ông Chu lúc này cũng đã dừng lại, quay người tấn công người phụ nữ.
Nhất thời, bốn người cùng chiến đấu với nhau, đá chalcedony cũng đổi chủ nhiều lần.
Thực lực của mấy người này ngang nhau, nhất thời chẳng ai làm gì được ai.
Cuối cùng, người phụ nữ chủ động nhảy ra khỏi vòng chiến, hét to với ba người còn lại.
“Các anh nghe tôi nói đã”.
“Bây giờ chúng ta không ai làm gì được ai, không ai có thể độc chiếm một mình viên đá chalcedony này, chúng ta cứ tiếp tục như thế này cũng không phải là cách!”
“Hay là chúng ta hợp tác, cùng sử dụng viên đá chalcedony này được không?”
Nghe vậy, ba người nhìn nhau, đều nhìn thấy trong mắt nhau có suy nghĩ tương tự.
Gần như cùng lúc, cả ba người đều dừng lại.

Nhấn Mở Bình Luận