“Đi mau!”
Trần Thanh Thanh lại kéo Diệp Viên theo.
Nhưng bởi vì 2 giây do dự ngắn ngủi này mà làn sóng năng lượng cũng đã ngay lập tức ập đến.
“Tiêu rồi!”
Khi cảm nhận được nguồn năng lượng khủng bố đang tràn đến, sắc mặt của Trần Thanh Thanh ngay lập tức trắng bệch ra.
Biết không còn hy vọng trốn thoát, Trần Thanh Thanh chi có thể đứng tại chỗ chờ chết.
Chẳng bao lâu sau, làn sóng năng lượng đã xẹt thẳng qua bên cạnh sườn của cô ta.
Nhưng điều khiến Trần Thanh Thanh câm thấy vô cùng khó hiểu chính là cơ thể của mình không hề bị tốn hại gì.
“A…”
Ngược lại, phía sau bọn họ là những tiếng la hét thảm thiết dồn dập cùa đám người nhà họ Trần đã chạy trốn rất xa.
Có rất nhiều người bị làn sóng năng lượng khủng khiếp quăng quật, nặng nề ngã phịch xuổng mặt đất.
“Sao lại thế này?”
Lúc này, Trần Thanh Thanh có chút bối rối mơ hồ.
Sau đó cô ta phát hiện Diệp Viễn cũng đang an toàn đứng ở đó.
“Chẳng lẽ là anh ta đã cứu mình sao?”
Không hiểu sao khi nhìn thấy Diệp Viễn bình tĩnh đứng ở nơi đó, Trần Thanh Thanh lại không khỏi nảy ra ý nghĩ như vậy trong đầu.
Nhưng Diệp Viễn chẳng qua chỉ là một võ giá cành giới tông sư mà thôi, sao có thể ngăn chặn được làn sóng năng lượng khủng bố kia chứ?
Đúng lúc Trần Thanh Thanh còn đang sững sờ.
“Ầm!”
Một tiếng sét kinh hoàng khác lại đột nhiên truyền đến.
Trong tầng mây phía trên đỉnh đầu của Lục Thiên Hành lại có một luồng lôi kiếp đánh xuống.
L’ân này Lục Thiên Hành đã chuẩn bị rất tốt, ngay khi tia sét đánh xuống thì ông ta đã bay thẳng lên không trung, chủ động tung quyền va chạm với lôi kiếp.
“Ầm!”
Thanh âm khủng khiếp truyền ra từ vị trí 2 bên va chạm, lại có thêm 1 làn sóng năng lượng còn khủng bố hơn làn sóng trước khuếch tán ra bốn phía.
Tất cà võ giả nhìn thấy cành tượng này đều cấp tốc bay ngược lại.
Trần Thanh Thanh cũng đang định rời đi, nhưng khi nhìn thấy Diệp Viễn còn đứng ở đó, cô ta lại hét lên với Diệp Viễn.
“Đi mau!”
Nhưng Diệp Viễn vẫn bình tĩnh đứng đó, chắp tay sau lưng bất động.
Thấy vậy, Trần Thanh Thanh bay thẳng về phía Diệp Viễn.
Cô ta muốn lôi Diệp Viễn đi.
Mà trong khi cô ta đang bay tới thì làn sóng năng lượng kia cũng ngay lập tức đánh úp về phía hai người.
Nhưng điều khiến cho Trần Thanh Thanh cảm thấy càng khó tin hơn chính là làn sóng năng lượng kia gần như đã phá hủy mọi thứ xung quanh cô ta thành những mánh vụn.
Nhưng chỉ duy nhất có chỗ đứng của Diệp Viễn và cô ta lại không bị tổn hại một chút nào, bọn họ vân đang đứng sừng sững bên trên quảng trường.
“Chuyện này…”
Nhìn thấy cảnh tượng quỷ dị này Trần Thanh Thanh chí có thế há hốc miệng.
Giờ phút này, cô ta đã có thế hoàn toàn khẳng định được mình không bị thương tổn chính là nhờ Diệp Viễn.
“Ầm!”
Lúc này, tiếng sấm thứ ba lại truyền đến.
Luồng lôi kiếp thứ 3 cũng hung hăng bổ xuống đầu Lục Thiên Hành ngay lập tức.
Lần này, Lục Thiên Hành vẫn chủ động đối kháng lôi kiếp bằng một đường quyền vô cùng kinh diễm.
“Muốn chết!”
Nhìn thấy cánh này, Diệp Viễn đứng trong đình không khỏi hừ lạnh một tiếng.
Lôi kiếp võ đế, uy lực của hai luồng đầu tiên cũng không tính là mạnh bao nhiêu, thứ lợi hại thật sự chính là luồng lôi kiếp cuối cùng này.
Lôi kiếp thứ 3 này mạnh gấp chục lần 2 luồng lôi kiếp trước đó gộp lại.
Lục Thiên Hành rất mạnh mẽ, nhưng anh ta không đủ mạnh để dám dùng nắm đấm của mình đế chống lại tai họa sét này.
Lục Thiên Hành vửa mới tung ra một quyền, ý đồ muốn hoàn toàn đánh tan lôi kiếp này.
Khi đường quyền của ông ta chí còn cách lôi kiếp chưa đầy mười mét.
Ông ta đột nhiên biến săc, bởi vì ông ta cũng cám nhận được luồng lôi kiếp thứ 3 này ẩn chứa uy lực khủng bố, so với 2 luồng lôi kiếp trước đó không biết còn mạnh hơn bao nhiêu lần.
Sắc mặt Lục Thiên Hành đột biến, ông ta vội vàng
thu quyền, nhanh chóng rơi xuống, bay về phía Long Giang.
Trong khi rơi xuống, Lục Thiên Hành cũng tập hợp toàn bộ nội khí trong cơ thể và biến nó thành từng lớp lá chắn nội khí.
Càng không ngừng ốp tất cà lá chắn lên thân thể của mình.