“Ầm!”
Khi Xích Luyện tím đang oanh kích lòng sông Long Giang.
Toàn bộ nước sông Long Giang trong bán kính một trăm mét đều đã bốc hơi hoàn toàn.
Không bị dòng nước cản trở, Xích Luyện màu tím đập mạnh vào bụng Diệp Viễn, người vẫn đang ngồi khoanh chân dưới đáy sông.
Nhưng lần này lại không gây ra tổn hại gì cho Diệp Viễn.
Bởi vì trong khoành khắc Xích Luyện tím đâm vào bụng Diệp Viển, Nguyên Anh của anh cuối cùng cũng ngưng tụ hoàn chỉnh.
Giờ phút này, bên trong đan điền của Diệp Viễn đã xuất hiện một Diệp Viễn nhỏ do linh khí thiên địa nồng đậm ngưng tụ mà thành.
Đây chính là Nguyên Anh của Diệp Viễn.
Mà vào thời điểm Nguyên Anh vừa ngưng tụ hoàn chỉnh thì đạo Xích Luyện màu tím cũng đồng thời đánh tới.
Ngay lúc đạo Xích Luyện màu tím chuẩn bị phá húy thân thể cùng Nguyên Anh của Diệp Viễn thì Nguyên Anh đã mở cái miệng nhỏ ra nuốt chửng Xích Luyện màu tím vào trong.
Khi Xích Luyện bị Nguyên Anh nuốt chửng, Diệp Viễn cảm giác được Nguyên Anh tựa hồ có chút tải không nối Xích Luyện, Xích Luyện liền điên cuồng bay tán loạn bên trong Nguyên Anh.
Nguyên Anh dường như có nguy cơ bị kéo giãn và phát nổ.
Điều này khiến Diệp Viễn chấn động, anh không dám suy nghĩ nhiều, nhanh chóng tập trung năng lượng, sử dụng tâm pháp quỷ môn tu tiên, bắt đầu điên cuông hấp thu linh khí thiên địa trong đá Địa Linh.
Trợ giúp Nguyên Anh mới thành hình kia chống lại Xích Luyện màu tím.
Dưới sự gia trì không ngừng của linh khí thiên địa, Xích Luyện màu tím đang điên cuồng bay loạn trong cơ thể Nguyên Anh dần dần bị kiềm chế.
Thấy Nguyên Anh chiếm thế thượng phong, Diệp Viễn cuối cùng cũng yên tâm hơn một chút, tiếp tục vận chuyển tâm pháp quỷ môn hấp thu linh khí thiên địa trong đá Địa Linh.
Giúp Nguyên Anh luyện chế hoàn toàn Xích Liên màu tím này.
Nhìn thấy một đạo Xích Luyện có uy lực cực mạnh lại không thế tạo nên thương tổn cho Diệp Viễn.
Điều này khiến Lục Thiên Hành vô cùng nghi hoặc.
Nhưng lúc này, khí tức hủy diệt trên bầu trời lại
dần dần tiêu tán, sau khi khí tức húy diệt trên bầu trời tiêu tán.
Những đám mây đen cũng bắt dầu dần dần tan đi.
Chẳng bao lâu, ánh sáng lại chiếu sáng toàn bộ thiên địa.
Nhìn thấy cánh này, Lục Thiên Hành lại càng thêm khó hiểu.
Bất quá, lúc này ông ta cũng không còn muốn suy nghĩ nhiều như vậy nữa, sự công kích của hai đạo Xích Luyện trước đó đã khiến cho Diệp Viễn trọng thương, đoán chừng Diệp Viễn rất khó đế có thể tái chiến.
Vì vậy, ông ta quyết định ra tay ngay lúc này đế gạt bỏ đối thủ mạnh mẽ như Diệp Viễn.
Nghĩ đến đây, Lục Thiên Hành trong nháy mắt ngưng tụ linh khí thiên địa toàn thân, ngưng kết ra linh hỏa, hóa thành một thanh trường thương màu vàng.
Lục Thiên Hành cầm trường thương màu vàng trong tay xông thẳng v’ê phía Diệp Viễn, muốn kết liễu hoàn toàn Diệp Viễn.
Nhưng vào lúc này.
Trong đám mây đen đã tan đi lại đột nhiên xuất hiện một Xích Luyện màu cam dày cỡ cánh tay trẻ con đánh xuống.
Nó đang đánh thẳng về phía Diệp Viễn.
Trùng hợp thay, Lục Thiên Hành vừa mới xông tới cách Diệp Viễn chưa đầy trăm mét, Xích Liên màu cam cũng phóng tới cùng lúc.
Chỉ nghe “soạt” một tiếng.
“Ầm” một tiếng.
Xích Luyện màu cam kia hung hăng đánh thẳng vào người Lục Thiên Hành.
Cơ thể của Lục Thiên Hành ngay lập tức biến thành một quả cầu tro bụi bay khắp Long Giang.
Siêu cấp cường giá có một không hai trong thời đại này!
Lục Thiên Hành!
Chi vậy mà diệt vong!
Mà cách thức diệt vong cùa ông ta quá thực là quá bi thâm!
“Chuyện này…”
Khi các võ giả đang theo dõi trận chiến từ xa nhìn thấy cảnh tượng này đều tỏ ra bàng hoàng.
Họ thật sự không thể nào tin rằng một cường già như Lục Thiên Hành lại có thế chết như thế!
vẫn chết dưới chiêu thức cực mạnh của chính mình?
Tất nhiên, bọn họ vẫn không thế lý giải được tại sao trên bầu trời mây đen đã tán hết lại có thể xuất hiện thêm một đạo Xích Luyện có uy lực kinh khủng
như vậy.
ở đáy sông Diệp Viễn tất nhiên đã chú ý tới một màn này, nhìn thấy Lục Thiên Hành ngăn cân luồng lôi kiếp mạnh nhất, anh lắc đầu không nói nên lời.
Anh thầm cám khái, bán thân mình thật may mắn, còn Lục Thiên Hành đúna là xui xẻo.