“Tượng đất binh sĩ kia vậy mà lại mạnh như thế, có thể đánh cho cao thủ đã từng độ kiếp Võ Đế bị thương nặng!”
Ở phía xa, nhóm người của song đao Tây Bắc nhìn thấy cảnh này đều vô cùng hoảng sợ.
Bọn họ biết rất rõ Đằng Thiên Long và Mông Mục Chi này đều là kẻ mạnh đã từng độ kiếp Võ Đế.
Kẻ mạnh như vậy, trong mắt bọn họ là nhân vật tương đương với cỡ thần tiên.
Nhưng bây giờ, đám nhân vật cứ như thần tiên kia lại bị một tượng đất binh sĩ đánh cho bị thương nặng.
Hơn nữa tất cả mọi người đều cảm thấy, vừa rồi nếu không vì Độ Biên Thiên Nhất ra tay giúp đỡ cho Đằng Thiên Long.
Thì có lẽ bây giờ Đằng Thiên Long đã bị tượng đất binh sĩ kia giết chết rồi.
“Tượng đất kia rốt cuộc là cái thứ gì vậy?”
Gần như đồng thời, ánh mắt của tất cả mọi người đều nhìn về phía Mông Long.
Muốn nghe xem Mông Long giải thích thế nào.
Nhưng vẻ mặt của Mông Long lúc này cũng mang đầy cảm xúc bàng hoàng.
Kỳ thực ông ta cũng giống như tất cả mọi người ở đây, cũng không hề biết gì về chuyện này.
Ông ta chỉ biết, những người vác quan tài này đều là kẻ mạnh cảnh giới Võ hoàng, mà người mạnh nhất thì là do Mông Điền đóng giả.
Còn về việc bên trong quan tài còn giấu một vị lão tổ của nhà họ Mông, và tượng đất binh sĩ mạnh đến mức biến thái kia thì ông ta hoàn toàn chẳng hề hay biết gì.
Nhìn bộ dạng Mông Long đầy vẻ giật mình bàng hoàng thì mọi người cũng không hỏi thêm nữa.
“Kia là cái thứ gì vậy, sao lại lợi hại như thế?’
Ở phía xa, Lâm Vãn Tình cũng vô cùng hiếu kỳ nhìn chằm chằm tượng đất binh sĩ đang từ từ tiến về phía Đằng Thiên Long.
“Không biết!”
Diệp Viễn khẽ lắc đầu, anh vừa rồi cũng quan sát tượng đất binh sĩ kia rất lâu, nhưng vẫn không nhìn ra được manh mối gì.
Anh đến bây giờ cũng không chắc chắn lắm tượng đất binh sĩ kia rốt cuộc là một con người hay là một thi thể, hay là một tượng đất binh sĩ.
Bởi vì tượng đất binh sĩ này nhìn thì giống hệt những tượng đất bên trong mộ cổ của Tần Thủy Hoàng.
Nhưng một tượng đất binh sĩ vì sao lại lợi hại như thế, hơn nữa mắt nhìn thấu của anh cũng lại nhìn không ra cấu tạo bên trong của tượng đất này.
Hơn nữa, vừa rồi Diệp Viễn còn phát hiện, cách mà tượng đất binh sĩ này xuất chiêu khá giống với phương pháp vận dụng linh khí thiên địa, và một số phương pháp Luyện khí thổ cùng phương pháp được truyền lại của Quỷ Môn thời tiền Tần.
Chỉ là, vừa rồi tượng đất binh sĩ kia xuất chiêu với tốc độ quá nhanh, anh chưa nhìn kỹ được.
Lại nói đến Đằng Thiên Long, lúc này ông ta nhìn chằm chằm tượng đất binh sĩ đang từ từ tiến về phía mình.
Ông ta bị dọa cho sợ chết khiếp, muốn đứng dậy bỏ chạy, nhưng cơ thể bị thương nặng khiến ông ta không thể cử động chứ đừng nói là bỏ chạy.
May mà vào lúc này, bóng của Độ Biên Thiên Nhất đột nhiên xuất hiện ở trước mặt ông ta.
Đối mặt với tượng đất binh sĩ, Độ Biên Thiên Nhất cũng mang vẻ mặt vô cùng nghiêm trọng.
Vừa rồi từ một chưởng của tượng đất binh sĩ, ông ta đã cảm nhận được mình hình như cũng không phải là đối thủ của tượng đất này.
Nhưng mà, ông ta lại chẳng hề sợ hãi.
Bởi vì ông ta phát hiện ra phía sau lưng của tượng đất binh sĩ, còn có một sợi dây xích nối liền với Mông Mục Chi ở phía không xa.
Mà khoảng cách này cũng đã đến mức giới hạn của sợi xích kia rồi.
Hơn nữa vừa rồi ông ta phát hiện, dường như Mông Mục Chi đang khống chế tượng đất binh sĩ này.
Vừa rồi sau một chưởng của tượng đất, ông ta rõ ràng cảm nhận được sắc mặt của Mông Mục Chi đã trắng thêm một phần.
Điều này làm ông ta suy đoán, tượng đất binh sĩ này hẳn là cũng giống như những con rối bị ông ta khống chế.
Nhưng mà tượng đất binh sĩ này lại có sức mạnh như thế, độ khó khi khống chế hẳn là rất cao.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!