“Có vẻ như tôi đoán không sai, ngoài ra, tôi thấy cô Lâm trông có vẻ rất quen mắt, lúc tôi còn nhỏ có hai người bị bắt về nhà họ Trần, bọn họ trông rất giống với cô Lâm.
“Cho nên, tôi liền đoán hai người chắc chắn là đến Trần Gia Từ để tìm ba mẹ của cô Lâm”.
“Cô đã từng gặp ba mẹ tôi?”, Lâm Vãn Tình bỗng căng thẳng nhìn chằm chằm Trần Thanh Thanh.
“Lúc còn nhỏ có duyên gặp một lần!”, Trần Thanh Thanh đáp lời.
“Vậy cô biết bọn họ bây giờ ở đâu không? Bọn họ còn sống không?”, Lâm Vãn Tình vô cùng sốt ruột hỏi.
“Bọn họ bây giờ có lẽ là bị nhốt ở Trần Gia Từ, hẳn là vẫn còn sống!”, Trần Thanh Thanh nói.
Biết tin ba mẹ mình vẫn còn sống, Lâm Vãn Tình kích động đến mức lệ rơi thành hàng.
Nhiều năm qua đi như vậy, cô vẫn luôn tìm kiếm tung tích của ba mẹ, nhưng cũng bằng đấy năm không hề có chút tin tức tức nào.
Mà bây giờ bỗng nhiên biết được ba mẹ vẫn còn sống, hơn nữa còn ở tại Trần Gia Từ trong miệng Trần Thanh Thanh nhắc đến, cô ấy làm sao mà không kích động chứ.
“Diệp Viễn, chúng ta mau đi Trần Gia Từ tìm ba mẹ em đi!”
Diệp Viễn đưa tay khẽ lau đi giọt nước mắt trên gương mặt Lâm Vãn Tình, dịu dàng nói.
“Em đừng kích động, anh bảo đảm sẽ tìm được ba mẹ em!”
Có lời an ủi của Diệp Viễn, Lâm Vãn Tình lúc này mới bình tĩnh lại một chút.
“Cô vừa rồi nói từ đường nhà họ Trần rất quái dị, rốt cuộc là quái dị kiểu gì?”
Bây giờ Diệp Viễn đã biết ba mẹ của Lâm Vãn Tình có khả năng chính là ở bên trong Trần Gia Từ, anh cuối cùng cũng thở phào.
Nhưng Trần Thanh Thanh trước đó cũng từng nói, Trần Gia Từ dường như rất quái dị, anh cũng không thể mạo muội dẫn theo Lâm Vãn Tình đi tìm bố mẹ của cô ấy.
Cũng không phải là bởi vì anh sợ cái gọi là sự quái dị kia, chủ yếu là anh lo lắng nếu như mạo muội đi tìm ba mẹ của Lâm Vãn Tình, sẽ gây ra bất lợi cho bọn họ.
Cho nên anh cần phải làm rõ mọi chuyện trước, cụ thể Trần Gia Từ kia quái gị kiểu gì, rồi lại tính tiếp.
Trần Thanh Thanh hỏi: “Cái này tôi cũng không rõ lắm, để anh trai tôi nói cho anh biết đi!”
“Anh trai cô?”, Diệp Viễn thoáng ngẩn người.
“Xin chào Diệp Diệt Tiêu Diệp tiên sinh!”
Lúc này, trưởng tôn của nhà họ Trần, Trần Bắc Phong bỗng nhiên từ trong phòng Trần Thanh Thanh bước ra.
“Các người biết thân phận của tôi?”
Diệp Viễn dùng ánh mắt hơi khó hiểu nhìn Trần Bắc Phong và Trần Thanh Thanh.
Trần Bắc Phong vội vàng nói: “Trước đó quả thực chúng tôi không dám chắc chắn về thân phận của Diệp tiên sinh!”
“Nhưng về sau, sau khi Diệp tiên sinh giết chết cao thủ kia của nhà họ Đằng, chúng tôi đã đoán ra thân phận của anh”.
“Diệp tiên sinh tuổi còn trẻ như vậy, lại thêm anh có một thực lực siêu phàm, thử hỏi cả thế hệ trẻ hiện nay của Hoa Hạ, còn có ai có năng lực giết chết một kẻ mạnh siêu cấp đã từng độ kiếp Võ đế”.
Lúc này, Trần Thanh Thanh cũng nói: “Còn nữa, lần trước khi Diệp tiên sinh và Lục Thiên Hành quyết đấu, anh chắc chắn là đã dịch dung, mà lần sau đó khi gặp lại anh, tôi liền cảm thấy khí tức của anh có chút quen thuộc, có điều lúc đó tôi vẫn chưa dám chắc anh chính là Diệp Diệt Tiêu. Nhưng sau khi anh ra tay giết chết cao thủ của nhà họ Đằng, thì tôi đã xác định được thân phận cua anh rồi!”
“Mà cả đoạn đường này anh vẫn luôn tìm anh trai tôi để dò hỏi về chuyện của nhà họ Trần, cho nên tôi lại càng thêm chắc chắn anh và cô Lâm đến đây để tìm người!”
“Hóa ra là như vậy!”
Diệp Viễn hơi ngạc nhiên nhìn vào cặp anh em Trần Bắc Phong và Trần Thanh Thanh, tâm tư của hai người này thật là kín kẽ cẩn thận, khiến cho anh cảm thấy khá là bội phục.
Lúc này, Trần Bắc Phong và Trần Thanh Thanh hai người gần như đồng thời quỳ xuống trước mặt Diệp Viễn.
Động tác của bọn họ làm Diệp Viễn ngẩn cả người.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!