"Anh Diệp?"
Đám người Cao Phi nhìn thấy Diệp Viễn đi ra, tất cả đều giật mình.
Diệp Viễn mỉm cười với mấy người, sau đó đi đến bên cạnh Hoàng gia kia, từ trên cao nhìn xuống ông ta, nói.
"Bây giờ tôi cho ông một cơ hội, xin lỗi mấy người bạn của tôi, sau đó bồi thường tổn thất cho bọn họ, tôi sẽ tha cho ông!"
"Nếu không, hôm nay ông sẽ không chạy ra khỏi cửa quán bar này đâu!"
Lời nói ngông cuồng này của Diệp Viễn khiến đám người Cao Phi đều giật mình.
Mà một đám khách trong toàn bộ quán bar nghe được lời này của Diệp Viễn cũng rất bất ngờ.
"Đậu má, tên nhóc này là ai vậy? Thế mà lại ngông cuồng vậy sao? Lại dám uy hiếp ông tư Hoàng!"
Rất nhiều người đều nhận ra Hoàng gia này, Hoàng gia này tên là Hoàng Thạch, là một nhân vật lớn ở khu vực đại học Thành Đô này.
Được người ta gọi là ông tư Hoàng.
Mấy năm trước đây ông tư Hoàng này cũng chỉ có thể được xem như một tên côn đồ ở khu vực đại học Thành Đô mà thôi, bình thường dựa vào việc thu chút phí bảo kê mà sống.
Thẳng đến ba năm trước đây, ông tư Hoàng này thu phí bảo kê nhầm của một cậu ấm nhà giàu ở thủ đô.
Bị cậu ấm nhà giàu ở thủ đô kia trừng trị thê thảm.
Về sau cũng không biết nguyên nhân gì mà ông tư Hoàng này lại trở thành thuộc hạ của cậu ấm nhà giàu đó.
Thế lực địa vị lập tức xảy ra nghiêng trời lệch đất.
Cũng bởi vậy, ở xung quanh đại học Thành Đô này, gần như có rất ít người dám trêu chọc ông ta.
Cho dù là ở toàn bộ thủ đô, ngoại trừ những người thuộc hào môn số một ra thì không còn người nào dám tùy tiện đắc tội ông tư Hoàng nữa.
Đắc tội ông tư Hoàng chẳng khác nào đắc tội cậu ấm nhà giàu phía sau ông tư Hoàng.
Cho nên mấy năm nay vẫn không có bất kỳ người nào dám trêu chọc ông ta.
Thật sự không nghĩ đến, hôm nay đám người Diệp Viễn không chỉ đánh ông tư Hoàng, Diệp Viễn còn uy hiếp ông ta ở trước mặt nhiều người như vậy.
"Hừ, mặc kệ cậu ta là ai, dám uy hiếp ông tư Hoàng, đơn giản là muốn chết!"
"Ê, mấy người nhìn xem cô gái bên cạnh tên kia có phải là hoa khôi trường chúng ta Hiên Viên Hiểu Nhã hay không?"
Lúc này, lại có người thấy được Hiên Viên Hiểu Nhã đang ôm lấy cánh tay Diệp Viễn thật chặt.
"Đậu má, đúng là cô ta rồi!"
"Từ bao giờ mà nữ thần kiêu ngạo lạnh lùng này lại chủ động như thế, vậy mà còn chủ động ôm lấy cánh tay một người đàn ông!"
Rất nhiều sinh viên đều cảm thấy vô cùng kinh ngạc, Hiên Viên Hiểu Nhã là một nhân vật cực kỳ nổi tiếng ở toàn bộ đại học Thành Đô.
Cũng là người xếp thứ nhất trong bảng hoa khôi của đại học Thành Đô.
Bởi vì tính tình lạnh lùng, bởi vậy liền bị tất cả sinh viên gọi nữ thần băng giá.
Hơn nữa trong hơn ba năm học đại học, tất cả mọi người chưa bao giờ nhìn thấy Hiên Viên Hiểu Nhã tiếp xúc với một nam sinh nào bao giờ.
Thật sự không nghĩ đến, hôm nay thế mà cô ta lại chủ động ôm lấy cánh tay một người đàn ông.
"Xong, tên nhóc này hoàn toàn xong đời rồi, Hiên Viên Hiểu Nhã là người mà cậu Vũ ở trường đại học chúng ta coi trọng, bây giờ lại bị tên nhóc này cướp mất, nếu như để cậu Vũ biết, chắc hẳn tên nhóc này sẽ chết rất thê thảm!"
"Cậu Vũ là ai vậy?"
"Cậu Vũ mà cũng không biết, mấy người cũng cổ hủ quá đi?"
Ngay lập tức, có người liền lên tiếng giải thích qua về tên tuổi của cậu Vũ kia.
Hóa ra cậu Vũ này là cậu ấm nhà họ Thượng Quang - hào môn ở thủ đô, Thượng Quan Phi Vũ.
Từ ngày khai giảng đầu tiên lên đại học, cậu Vũ này đã tuyên bố với toàn bộ trường học rằng Hiên Viên Hiểu Nhã là người của Thượng Quan Phi Vũ, bất cứ kẻ nào cũng không được có ý đồ với Hiên Viên Hiểu Nhã.
Nếu không chẳng khác nào đối đầu với Thượng Quan Phi Vũ, đối đầu với nhà họ Thượng Quan.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!