Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Vừa ra khỏi phòng.  

             Tiêu Tứ đã không kịp chờ đợi mà quay sang hỏi người đàn ông trung niên.  

             "Chú Thanh Nho, rốt cuộc là ông nội còn đang chờ cái gì, còn nữa, sao hai người biết người kia là Diệp Diệt Tiêu?"  

             "Còn nữa, vì sao ông nội biết rõ người kia là Diệp Diệt Tiêu, trước đó tên khốn kiếp kia đã tuyên bố chắc chắn sẽ tiêu diệt nhà họ Tiêu chúng ta, bây giờ anh ta cũng đã đến thủ đô, vì sao ông nội lại không trực tiếp phái người giết chết anh ta?"  

             "Ngược lại còn để anh ta tiếp tục làm ầm ĩ ở thủ đô vậy?"  

             Giờ phút này, trong đầu Tiêu Tứ có rất nhiều nghi vấn.  

             Nhìn thấy Tiêu Tứ thao thao bất tuyệt hỏi ra nhiều vấn đề như vậy.  

             Người đàn ông trung niên lại lặng lẽ lắc đầu.  

             Lúc này mới nhàn nhạt mở miệng nói.  

             "Đầu tiên, tại sao chúng ta lại biết người kia chính là Diệp Diệt Tiêu, thật ra vấn đề này là đơn giản nhất, Tứ thiếu gia thật sự nghĩ mãi mà không rõ sao?"  

             "Đúng là cháu nghĩ mãi vẫn không hiểu".  

             Tiêu Tứ lắc đầu, lúc này đầu của anh ta chẳng khác gì một đống hồ nhão.  

             Người đàn ông trung niên hơi mỉm cười, nói thẳng: "Bởi vì ngay từ đầu, người này vẫn luôn nằm trong sự giám sát của chúng ta".  

             "Ôi trời, xem đầu óc của cháu này!", Tiêu Tứ vỗ đầu một cái, bây giờ mới phản ứng lại.  

             Đúng vậy, nhà họ Tiêu bọn họ là tồn tại như thế nào chứ, muốn biết tin tức về một người, giám sát hành động của một người đúng là không còn gì đơn giản hơn.  

             Mà trong giới võ đạo mới xuất hiện một nhân vật lợi hại như vậy, làm sao nhà họ Tiêu bọn họ có thể không chú ý tới chứ.  

             Người đàn ông trung niên mỉm cười rồi nói tiếp: "Cho dù chúng ta không giám sát cậu ta, cậu nghĩ người như thế vừa đến thủ đô, lại không chút kiêng kỵ gì giết người của nhà họ Tô, đồng thời còn làm người của đội chấp pháp bị thương, còn phế bỏ Thượng Quan Phi Vũ của nhà họ Thượng Quan".  

             "Mà người này còn trẻ tuổi đã có thực lực như vậy, trong khi các Địa Thánh và các gia tộc ẩn thế ở Hoa Hạ lại không có, thử hỏi xem có được bao nhiêu người trẻ tuổi có thực lực cỡ ấy, cho nên chỉ bằng vào điểm đó thôi, không phải đã có thể đoán được người này là ai rồi sao?"  

             Tiêu Tứ lập tức như thể được khai sáng, trong nháy mắt đã hiểu rõ mọi chuyện.  

             Đúng như người đàn ông trung niên đã nói, gần đây trong giới võ đạo Hoa Hạ chỉ có ba người trẻ tuổi nổi danh nhất.  

             Thứ nhất chính là anh trai anh ta - Tiêu Minh.  

             Thứ hai chính là Diệp Diệt Tiêu này.  

             Thứ ba chính là Kiếm Vô Nhai.  

             Kiếm Vô Nhai là một sát thủ, hành tung không cố định, chắc hẳn sẽ không để lộ ra khuôn mặt chân chính ở trước mặt người ngoài rồi.  

             Chắc cũng không dám đến những nơi như thủ đô đâu.  

             Vậy chỉ còn lại một người duy nhất, cũng chỉ có thể là Diệp Diệt Tiêu.  

             "Về phần vì sao ông nội cậu không trực tiếp phái người đi giết người này, dĩ nhiên là giữ cậu ta lại còn có tác dụng rồi!", người đàn ông trung niên lại nói.  

             "Giữ anh ta lại có thể làm được cái gì chứ?"  

             Tiêu Tứ vừa mới hiểu rõ một số vấn đề, giờ phút này lại cảm thấy mơ hồ.  

             Người đàn ông trung niên liền nói: "Đương nhiên là hy vọng cậu ta làm loạn ở thủ đô chứ còn gì nữa? Lúc đầu chúng tôi còn lo lắng sau khi Diệp Diệt Tiêu đi đến thủ đô sẽ chậm rãi đợi năm ngày đến khi hôn lễ của anh trai cậu kết thúc mới ra tay".  

             "Vì thế, chúng tôi còn chuẩn bị một số kế hoạch để ép cậu ta ra tay đại náo ở thủ đô".  

             "Cũng may Diệp Diệt Tiêu này chung quy vẫn là người trẻ tuổi, thế mà lại chủ động ra tay!"  

             "Tại sao lại muốn để anh ta ra tay đại náo ở thủ đô?"  

             Giờ phút này Tiêu Tứ càng thêm mơ hồ.  

             Người đàn ông trung niên nói: "Đương nhiên là vì muốn đảo loạn thủ đô mặt ngoài nhìn như vô cùng bình tĩnh , nhưng bên trong đã là sóng cả mãnh liệt rồi!"  

             "Chú Thanh Nho, chú có thể đừng nói bóng nói gió được không, cháu thật nghe không hiểu!"  

             Tiêu Tứ có chút lúng túng sờ đầu.  

Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận