Trong mắt anh ta dâng trào một luồng sát ý mãnh liệt.
Lúc này, một lão già của đoàn hiệp sĩ nhìn thoáng qua Tiêu Thiên Minh rồi dời mắt sang Trung Tam Dã Khào đang hấp hối nằm đó, bỗng tức tối nói.
“Đúng là đồ vô dụng, vậy mà lại bị một tên oắt con đánh thành ra thế!”
Nghe lời quát mắng của lão già kia, Trung Tam vội vã xin lỗi.
“Thành thật xin lỗi ạ, đại nhân An Tác Tư, đều là lỗi của tôi!”
“Vốn dĩ người của chúng ta đã bắt được hết võ giả của nước Hoa Hạ, nhưng không ngờ rằng Tiêu Thiên Minh bỗng xông ra, hơn nữa thực lực lại mạnh khôn cùng, tôi không phải là đối thủ của kẻ này ạ!”
Nghe vậy, lão già được Trung Tam Dã Khào gọi là An Tác Tư kia kinh ngạc nhìn về phía Tiêu Thiên Minh.
“Cậu chính là Tiêu Thiên Minh của nhà họ Tiêu, người được xưng là thanh niên mạnh nhất nước Hoa Hạ kia à?”
Đối diện với câu hỏi của An Tác Tư, mặt Tiêu Thiên Minh vẫn lạnh lùng, không hề trả lời câu hỏi của An Tác Tư.
Anh ta vung tay, ngọn lửa khủng khiếp kia liên nhanh chóng lao vào Trung Tam Dã Khào.
Thấy thế, An Tác Tư nhíu mày.
Ông ta là ai chứ, ông ta chính là một nghị viên có quyền lực nhất trong nghị viện của đoàn hiệp sĩ, thế lực hùng mạnh nhất nước Tinh Điều.
Một câu của ông ta có thể thay đổi cả vận mệnh thế giới, là người mà vô số tổng thống của các quốc gia khi gặp đều phải cúi đầu chào hỏi.
Cho dù ông ta tới nước Hoa Hạ, các cao thủ siêu cấp của nước Hoa Hạ đều sẽ ân cần nhẹ nhàng chào ông ta một tiếng.
Ông ta không ngờ rằng nay lại bị một hậu bối tuổi còn trẻ không thèm đếm xỉa tới.
Mà điều khiến ông ta không thể chấp nhận nổi ấy là Tiêu Thiên Minh còn dám ra tay giết chết một con chó dưới trướng ngay trước mũi ông ta.
Khi ngọn lửa kia sắp đánh trúng Trung Tam Dã Khào.
An Tác Tư vung tay lên, ngọn lửa hừng hực kia bỗng bay ngược về phía Tiêu Thiên Minh.
Anh ta thấy thế bèn tiện tay tung một quyền.
“Rầm!”
Ngọn lửa kia bị đánh tan.
“Ồ!”
Thấy thế, An Tác Tư hơi kinh ngạc.
Khi ông ta vung tay lên đã dùng năm phần công lực, vốn định dạy dỗ tên hậu bối Tiêu Thiên Minh này.
Nhưng ông ta lại không rằng thực lực của Tiêu Thiên Minh còn mạnh hơn trong tưởng tượng của mình.
Vậy mà lại dễ dàng hóa giải thế công của ông ta như vậy.
Trên mặt những người còn lại cũng thoáng hiện lên sự ngạc nhiên.
Bọn họ hiểu rất rõ thực lực của An Tác Tư, người này là một trong số những cao thủ ít ỏi của đoàn hiệp sĩ.
Trên cả thế giới cũng là một người cầm cờ đi trước rồi.
Họ không ngờ rằng một nửa công lực của ông ta lại dễ dàng bị Tiêu Thiên Minh hóa giải như vậy.
Điều này khiến ánh mắt mọi người nhìn về phía Tiêu Thiên Minh hơi thay đổi.
Hầu hết lòng bọn họ đều sinh lòng mong Tiêu Thiên Minh vào môn hạ của mình.
Những năm gần đây, người trẻ tuổi có thiên phú như vậy chẳng có mấy ai.
Thế nhưng, ý tưởng ấy vừa mới chớp nở trong lòng bọn họ thì An Tác Tư đã mở miệng trước.
“Cậu khá lắm, thế nào, có hứng thu gia nhập đoàn hiệp sĩ của tôi không!”
Tiêu Thiên Minh còn chưa kịp trả lời.
Đằng xa bỗng truyền tới một giọng nói.
Trong mắt anh ta dâng trào một luồng sát ý mãnh liệt.
Lúc này, một lão già của đoàn hiệp sĩ nhìn thoáng qua Tiêu Thiên Minh rồi dời mắt sang Trung Tam Dã Khào đang hấp hối nằm đó, bỗng tức tối nói.
“Đúng là đồ vô dụng, vậy mà lại bị một tên oắt con đánh thành ra thế!”
Nghe lời quát mắng của lão già kia, Trung Tam vội vã xin lỗi.
“Thành thật xin lỗi ạ, đại nhân An Tác Tư, đều là lỗi của tôi!”
“Vốn dĩ người của chúng ta đã bắt được hết võ giả của nước Hoa Hạ, nhưng không ngờ rằng Tiêu Thiên Minh bỗng xông ra, hơn nữa thực lực lại mạnh khôn cùng, tôi không phải là đối thủ của kẻ này ạ!”
Nghe vậy, lão già được Trung Tam Dã Khào gọi là An Tác Tư kia kinh ngạc nhìn về phía Tiêu Thiên Minh.
“Cậu chính là Tiêu Thiên Minh của nhà họ Tiêu, người được xưng là thanh niên mạnh nhất nước Hoa Hạ kia à?”
Đối diện với câu hỏi của An Tác Tư, mặt Tiêu Thiên Minh vẫn lạnh lùng, không hề trả lời câu hỏi của An Tác Tư.
Anh ta vung tay, ngọn lửa khủng khiếp kia liên nhanh chóng lao vào Trung Tam Dã Khào.
Thấy thế, An Tác Tư nhíu mày.
Ông ta là ai chứ, ông ta chính là một nghị viên có quyền lực nhất trong nghị viện của đoàn hiệp sĩ, thế lực hùng mạnh nhất nước Tinh Điều.
Một câu của ông ta có thể thay đổi cả vận mệnh thế giới, là người mà vô số tổng thống của các quốc gia khi gặp đều phải cúi đầu chào hỏi.
Cho dù ông ta tới nước Hoa Hạ, các cao thủ siêu cấp của nước Hoa Hạ đều sẽ ân cần nhẹ nhàng chào ông ta một tiếng.
Ông ta không ngờ rằng nay lại bị một hậu bối tuổi còn trẻ không thèm đếm xỉa tới.
Mà điều khiến ông ta không thể chấp nhận nổi ấy là Tiêu Thiên Minh còn dám ra tay giết chết một con chó dưới trướng ngay trước mũi ông ta.
Khi ngọn lửa kia sắp đánh trúng Trung Tam Dã Khào.
An Tác Tư vung tay lên, ngọn lửa hừng hực kia bỗng bay ngược về phía Tiêu Thiên Minh.
Anh ta thấy thế bèn tiện tay tung một quyền.
“Rầm!”
Ngọn lửa kia bị đánh tan.
“Ồ!”
Thấy thế, An Tác Tư hơi kinh ngạc.
Khi ông ta vung tay lên đã dùng năm phần công lực, vốn định dạy dỗ tên hậu bối Tiêu Thiên Minh này.
Nhưng ông ta lại không rằng thực lực của Tiêu Thiên Minh còn mạnh hơn trong tưởng tượng của mình.
Vậy mà lại dễ dàng hóa giải thế công của ông ta như vậy.
Trên mặt những người còn lại cũng thoáng hiện lên sự ngạc nhiên.
Bọn họ hiểu rất rõ thực lực của An Tác Tư, người này là một trong số những cao thủ ít ỏi của đoàn hiệp sĩ.
Trên cả thế giới cũng là một người cầm cờ đi trước rồi.
Họ không ngờ rằng một nửa công lực của ông ta lại dễ dàng bị Tiêu Thiên Minh hóa giải như vậy.
Điều này khiến ánh mắt mọi người nhìn về phía Tiêu Thiên Minh hơi thay đổi.
Hầu hết lòng bọn họ đều sinh lòng mong Tiêu Thiên Minh vào môn hạ của mình.
Những năm gần đây, người trẻ tuổi có thiên phú như vậy chẳng có mấy ai.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!