Nửa tiếng sau, người nhà họ Liễu đến trước.
“Hữu Triết, đã xảy ra chuyện gì thế?”
Người vào cuối cùng là Liễu Thiên Nghệ, cô ta không ngờ được rằng người đã làm tổn thương chị gái mình lại là người đàn ông mà cô ta thầm thương trộm nhớ.
“Lớp trưởng à, chuyện này không liên quan đến cậu, mình không muốn dây dưa sang cậu”.
Lâm Hữu Triết nói với giọng điệu lạnh lùng.
Liễu Thiên Nghệ chỉ cảm thấy hít thở hơi khó khăn, trong lòng vô cùng buồn.
“Em gái, xem ra bạn học của em chán sống rồi đấy, lát nữa em đừng cầu xin tha cho anh ta, thật sự cho rằng bỏ ra chút tiền mời một đám lính đầu to tới diễn kịch thì bản thân chính là chiến thần Hữu Triết sao?”
“Cũng không nhìn lại xem mình như thế nào, anh cũng xứng sao?”
Cô ta vừa dứt lời, một đám người nhà họ Liễu chạy vào phòng bệnh.
“Thiên Thiên, con không sao chứ?”
Đi đầu là bố mẹ của Liễu Thiên Nghệ, chạy thẳng đến trước mặt con gái.
Nhưng sau khi họ nhận ra Lâm Hữu Triết thì khuôn mặt bỗng biến sắc.
Đêm hôm đó, biểu hiện của Lâm Hữu Triết đã để lại ấn tượng quá sâu sắc cho mọi người, mặc dù sau đó có tin đồn rằng mấy binh lính đó đều do Lâm Hữu Triết bỏ tiền ra thuê.
Nhưng nếu không có quan hệ với bên quân đội hoặc có lai lịch gì lớn thì ai có thể một lần mời được nhiều binh lính và xe tăng thiết giáp như vậy?
Anh tưởng rằng đó là diễn viên quần chúng muốn mời là mời được à?
“Cậu này, cho hỏi con gái tôi đã làm gì chọc giận đến cậu? Nếu có thể xin hãy cho chúng ta một cơ hội để sửa sai”.
Ông Liễu trầm giọng hỏi.
Mặc dù bây giờ địa vị gia tộc của nhà họ Liễu đã cao hơn rất nhiều nhưng người nhà họ Liễu không hề tự cao tự đại.
Họ biết rõ lần này địa vị được nâng lên là vì nhà họ Lâm sụp đổ chứ không phải do chính họ lớn mạnh.
Một khi đắc tội với nhân vật tầm cỡ thì nhà họ Liễu sẽ trở thành nhà họ Lâm tiếp theo.
“Muốn sửa sai cũng được thôi, chặt chân Liễu Thiên Thiên, sau đó bảo cô ta quỳ xuống xin lỗi em gái tôi”.
Lâm Hữu Triết khàn giọng lạnh lùng nói.
“Mẹ kiếp, anh bị điên rồi sao? Tôi chỉ giẫm lên chân của con bé hèn hạ kia một chút mà anh lại muốn chặt chân tôi, anh nghĩ bà đây sợ anh à?”
Nghe thấy vậy, Liễu Thiên Thiên cực kỳ phẫn nộ.
Phải biết rằng, bây giờ người thân của cô ta đều đang ở đây, cậu chủ Tiêu cũng đang trên đường chạy đến, cô ta không tin tên Lâm Hữu Triết này dám động đến cô ta… Bốp!
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!