Năm ông lão đó chắp tay nói với Cửu trưởng lão.
Bọn họ chính là những trưởng lão mà nhà họ Lê cử tới lần này để tìm Lâm Hữu Triết báo thù.
Vốn dĩ tưởng rằng sẽ là một trận chiến ác liệt, nhưng không ngờ lại giải quyết được mục tiêu dễ dàng như vậy.
Mấy phút qua đi, ngọn lửa dần lụi tắt.
Một trưởng lão trong số đó tiến lên trước nói: “Tôi đi tìm chút chứng cứ, mấy người ở đây đợi tôi một lát”.
Dứt lời, cụ ta bước nhanh về phía trước.
“Phương trưởng lão cẩn thận”.
Trong lòng Cửu trưởng lão có dự cảm chẳng lành, thế nhưng lại không biết vì lý do gì, nên mới lên tiếng nhắc nhở.
Phương trưởng lão khinh thường cười nói: “Ông Cửu, ông cũng nhát gan quá rồi đấy, tên Lâm Hữu Triết đã nổ thành tro luôn rồi, còn gì cần phải cẩn thận nữa đâu?”
“Mà dù Lâm Hữu Triết chưa chết đi nữa thì tôi cũng có thể giải quyết cậu ta dễ dàng!”
“Vậy sao?”
Phương trưởng lão vừa nói dứt lời, một giọng nói trầm khàn đột nhiên vang lên sau lưng cụ ta.
“Ai?”
Phương trưởng lão nhanh tay nhanh mắt, tung một cú đấm ra phía sau lưng.
Bốp!
Người đứng sau lưng không hề tránh né, để mặc cho cụ ta tung cú đấm vào ngực mình.
Không hề nhúc nhích.
“Sao có thể chứ?”
Phương trưởng lão kinh ngạc.
Mặc dù chỉ là một cú ra tay vội vã, thế nhưng ít nhất cụ ta đã dùng đến sáu phần công lực.
Vậy mà người này lại không bị ảnh hưởng dù chỉ một chút, cậu ta rốt cuộc là ai?
Ngẩng đầu lên nhìn, Phương trưởng lão lập tức sững sờ.
“Lâm, Lâm Hữu Triết, cậu chưa chết ư?”
Không sai, người đang đứng sau lưng Phương trưởng lão lúc này chính là Lâm Hữu Triết đáng lý đã bỏ mạng trong vụ nổ vừa rồi.
Thế nhưng lúc này anh không chỉ không bị thương mà thậm chí ngay cả quần áo trên người cũng chẳng hề nhăn nhúm chút nào.
Lâm Hữu Triết không giải thích, giơ tay túm chặt lấy cổ Phương trưởng lão rồi nhấc bổng cả người cụ ta lên.
“Khụ khụ!”
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!