Lâm Hữu Triết gầm lên giận dữ, sợ Tần Cao Nhã không giữ chặt con dao.
Hai anh em Tần Đại Tráng và Tần Hương Lan cũng sợ hãi, không ngờ chuyện lại ra nông nỗi này
“Cao Nhã, con đừng làm chuyện điên rồ!”
Tần Đại Tráng đứng một bên khuyên nhủ.
“Tôi không biết! Tất cả các người mau lùi về sau, mau cút ra!”
Đôi mắt Tần Cao Nhã đỏ ngầu, quát khàn cả giọng: “Nếu không có năm triệu tệ thì Bác Tài sẽ không gặp tôi, tôi không còn đường lui nữa!”
“Lâm Hữu Triết, hoặc cho tôi năm triệu, hoặc tôi sẽ chết cùng con ả Sở Hạ Vũ này!”
“Dựa vào đâu, dựa vào cái gì mà Sở Hạ Vũ luôn sống tốt hơn tôi chứ?”
“Lúc còn nhỏ thì xinh đẹp hơn tôi, trưởng thành thì có tiền hơn tôi!”
“Thậm chí ngay cả tìm bạn trai, nó cũng có người bạn trai giàu có như cậu”.
“Còn tôi, chỉ gặp được một thằng khốn bỏ rơi tôi khi gặp nạn!”
Tần Cao Nhã vừa nói vừa cười điên cuồng.
Lâm Hữu Triết đứng yên không nhúc nhích, lạnh lùng nói: “Tôi đếm đến ba, thả cô ấy ra, tôi sẽ cho cô một cơ hội sống”.
“Vậy cậu đưa tiền cho tôi!”
Tần Cao Nhã gào to, mặt mày dữ tợn.
“Ba!”
“Có phải cậu muốn cô ta chết không?”
Tay Tần Cao Nhã dần dùng sức.
“Đồ vô dụng Lâm Hữu Triết, mày mau nghĩ cách đi, nếu con gái tao bị thương, tao sẽ không tha cho mày!”
Tần Hương Lan đứng bên cạnh sốt ruột giậm chân, hét lên với Lâm Hữu Triết.
Nhưng Lâm Hữu Triết không để ý tới bà ta, mà vẫn tiếp tục đếm hết.
“Hai!”
“Là cậu ép tôi!”
Mặt mũi Tần Cao Nhã méo mó, hô to một câu, con dao trong tay sắp lướt qua cổ Sở Hạ Vũ.
Ngay lúc này, Lâm Hữu Triết bước lên một bước, phóng nhanh đến bên cạnh Tần Cao Nhã.
Anh đoạt lấy dao xong và dùng sức đá ngang hông cô ta.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!