Không ngờ Lâm Hữu Triết lạnh lùng nói: "Dừng lại, tôi đã nói là bây giờ anh có thể đi được rồi sao?"
Ồ!
Nhìn thấy cậu chủ Nam Lăng rời đi, mọi người còn cho rằng trò hay đã kết thúc.
Không ngờ, Lâm Hữu Triết vẫn sẽ chủ động gây khó dễ, đúng là tự tìm đến cái chết!
"Mày muốn thế nào?"
Cậu chủ Nam Lăng híp mắt lại nở nụ cười tà ác.
"Tôi không thích nói nhảm”.
"Trong vòng ba phút, bảo Nam Lăng Vương tới đây xin lỗi, nếu không, tôi sẽ đánh gãy một chân của anh!"
"Trong vòng mười phút không tới thì tôi sẽ đánh gãy luôn cả chân tay của anh”.
"Trong vòng hai mươi phút mà không thấy người, thì để ông ta đến đến nhặt xác của anh luôn đi!"
Lâm Hữu Triết không phải là người có tính cách cực đoan như vậy.
Nhưng nếu có người dám có ý đồ xấu xa với Sở Hạ Vũ, thì đừng trách anh không nương tay.
"Hừ, tự tìm đến cái chết!"
Cậu chủ Nam Lăng tức giận, vừa phất tay, hai tên vệ sĩ lập tức lao về phía Lâm Hữu Triết như hổ xuống núi.
"Đánh gãy tay chân, cắt lưỡi hắn cho tôi”.
Cậu chủ Nam Lăng lạnh lùng ra lệnh.
"Rõ!"
Hai vệ sĩ đồng thanh hét lên, tăng tốc nhanh hơn.
"Thằng chó, ngoan ngoãn chịu chết đi”.
"Đừng kháng cự thì còn có thể bớt đau một chút”.
"Hai người anh em của tao một khi nghiêm túc làm việc thì mày chắc chắn chết không toàn thây!"
Vệ sĩ lao tới, bật ra tiếng cười giễu cợt.
Nhưng còn chưa đụng được Lâm Hữu Triết, đòn đấm dày đặc đã được tung ra.
Bịch bịch bịch!
Hai người bọn chúng bay thẳng ra ngoài, cùng đụng trúng cậu chủ Nam Lăng.
Ngay lập tức, một tiếng hét vang lên.
"Mày, mày còn dám đánh tao, mày chết chắc rồi!"
Ánh mắt cậu chủ Nam Lăng đầy vẻ căm hận, nghiến răng nghiến lợi chửi rủa.
Lâm Hữu Triết không nói lời nào, chậm rãi đi về phía trước.
"Mày, mày đừng tới đây, mày muốn làm gì?"
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!