Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Rốt cuộc Lâm Hữu Triết mạnh thế nào?  

 

Lẽ nào chỉ có thể mời đường chủ của Thiên Nghĩa Hội đến mới có thể giết được hắn sao?  

 

“Hữu Triết, chúng ta mau đi thôi!”  

 

Lúc này Sở Hạ Vũ lái xe đến bên cạnh Lâm Hữu Triết tỏ ý anh mau lên xe.  

 

Cô không biết võ thuật hay võ giả là gì.  

 

Cô nghĩ Lâm Hữu Triết chỉ là may mắn đánh thắng Chung Vô Tâm mà thôi.  

 

Nếu đám người này cùng xông lên đánh thì chắc chắn hai người không thể sống sót.  

 

Lâm Hữu Triết hết cách chỉ đành lên xe trước.  

 

Sở Hạ Vũ đạp mạnh chân ga, chiếc xe chở hai người chạy ra ngoài.  

 

“Vương gia, chúng… đi rồi?”  

 

Lục Gia kinh hãi.  

 

“Đám khốn nạn chết tiệt, chúng ta đi thôi!”  

 

Ánh mắt Nam Lăng Vương hiện lên vẻ tàn độc, tỏ ý mọi người cứ rút về trước.  

 

Một bên khác, Lâm Hữu Triết và Sở Hạ Vũ chạy đến ga tàu cao tốc, mua chuyến tàu sớm nhất chuẩn bị về.  

 

Lâm Hữu Triết cười gượng.  

 

Vẫn chưa tính toán xong với nhà họ Lê, nhà họ Nhạc mà anh đã đi về rồi.  

 

Chuyện này có xem như là chưa đánh mà chạy không nhỉ?  

 

Nhưng anh cũng không trách Sở Hạ Vũ, dù sao cô cũng vì nghĩ cho sự an toàn của anh.  

 

Về đến Giang Thành.  

 

Lâm Hữu Triết đưa Sở Hạ Vũ về nhà rồi mới đến tập đoàn Diệt Lâm.  

 

“Anh Lâm, sao anh về sớm thế, đã giải quyết xong chuyện của nhà họ Lê, nhà họ Nhạc rồi sao?”  

 

Long Diệu không ngờ Lâm Hữu Triết lại về sớm thế nên anh ta không khỏi cảm thấy ngạc nhiên.  

 

Lâm Hữu Triết bất lực, kể ngắn gọn lại chuyện xảy ra trong chuyến đi này.  

 

“Ha ha, không ngờ anh Lâm lại để ý đến suy nghĩ của cô Sở như thế”.  

 

“Đây có phải là cái gì mà mọi người thường nói đấy, vợ… vợ quản nghiêm không?”  

 

Long Diệu không nhịn được cười nói.  

 

Nếu là bình thường, Long Diệu sẽ không dám đùa kiểu này đâu.  

 

Nhưng anh ta có thể nhìn ra lúc này tâm trạng Lâm Hữu Triết đang rất tốt nên mới dám nói thế.  

 

Lâm Hữu Triết không cảm xúc lạnh lùng nói: “Cậu thì biết cái gì, nói bậy bạ!”  

 

Anh xoay lưng lại với Long Diệu, giọng điệu hơi ngượng ngùng: “Rõ ràng là tôi tôn trọng cô ấy”.  

 

 

 

Nhấn Mở Bình Luận