Tác giả: Xuyên Ngoa Tử Đích Miêu
Editor: Nguyệt Ảnh
Bùi Nặc cúi đầu xoay xoay chiếc nhẫn trên ngón tay mình, động tác không chút để ý, nghe thấy Scott nói thì cười nhạo một tiếng, "Ngươi cho rằng ta ngu xuẩn giống như ngươi?"
Hắn làm sao có thể khi đã biết Scott muốn mang người đi giết hắn, còn để Nguyễn Đường một mình lưu lại cái nơi nguy hiểm kia, hắn tự nhiên đã chuẩn bị tốt.
"Huyết Tộc Chấp Pháp Đội lúc này chắc là đã tới rồi," Bùi Nặc cười cười, nụ cười nhàn nhạt, "Vừa vặn một lưới bắt hết người của ngươi."
Từ khi Huyết Tộc tiến vào xã hội hiện đại, dần dần hòa nhập cùng với nhân loại, Huyết Tộc Chấp Pháp Đội cũng theo đó thành lập lên, nhân viên trong Huyết Tộc Chấp Pháp Đội phần lớn đều là những người xuất sắc thực lực cường đại bên trong Huyết Tộc, Huyết Tộc có rất ít người là đối thủ của bọn họ.
Huyết Tộc Chấp Pháp Đội phụ trách giữ gìn trật tự cùng quy tắc của Huyết Tộc, trừng phạt người phá hủy quy tắc Huyết Tộc, cách hành sự như sấm rền gió cuốn, bất cận nhân tình, hiếm khi có người trong Huyết Tộc dám chống đối bọn họ, khiêu chiến quyền uy bọn họ.
Bùi Nặc trước đó lực lượng hỗn loạn suy yếu, ốc còn không mang nổi mình ốc, không còn tâm tư ra tay xử lý những kẻ nóng lòng muốn rục rịch đó, hiện giờ thân thể đã tốt, hắn lại thiết trí bẫy rập, tự nhiên tìm được chứng cứ đưa cho Huyết Tộc Chấp Pháp Đội.
Hiện tại lực lượng của hắn ở thời kỳ toàn thịnh, còn tọa trấn tại Huyết Tộc, uy hiếp nhóm Huyết Liệp cùng với những nhân loại luôn chăm chăm nhìn trộm Huyết tộc, cho nên hoặc nhiều hoặc ít Huyết Tộc Chấp Pháp Đội cũng sẽ cho hắn một chút mặt mũi.
Nếu hắn thật sự đã chết, chỉ sợ toàn bộ Huyết Tộc lúc đó mới là rối loạn.
Hôm nay Huyết Tộc Chấp Pháp Đội tới biệt thự của hắn, Bùi Nặc hơi lộ ra một chút hơi thở của mình, những người đó đã hiểu rõ mưu kế bắt ba ba trong rọ này của Bùi Nặc, lập tức đáo ứng, hỗ trợ xử lý đám quỷ hút máu lát nữa sẽ xuất hiện.
Cho nên Bùi Nặc lúc này mới an tâm đi tới chỗ Scott.
Nghe được Bùi Nặc nói, sắc mặt Scott vặn vẹo một trận, hắn cắn răng, khuôn mặt nhiễm ửng đỏ vì say lập tức biến mất, trở nên vô cùng tái nhợt.
Đến lúc này rồi, hắn sao có thể không rõ Bùi Nặc rốt cuộc đang mưu tính cái gì, hốc mắt Scott muốn nứt ra, đáy mắt mang theo oán hận, hắn chậm rãi phun ra mấy chữ, "Ngươi tính kế ta."
"Chỉ có thể trách ngươi quá ngu xuẩn," Bùi Nặc nhíu mày, đôi mắt màu đỏ thẫm mang theo vài ý trào phúng, "Ngươi thế nhưng còn vọng tưởng thay thế ta, ta thật muốn hỏi một chút, ngươi rốt cuộc lấy tự tin ở đâu ra."
Hắn thong thả ung dung đi tới trước mặt Scott, lòng bàn tay bốc lên một trận gió lốc, không khí chợt vặn vẹo lên, vài đạo phong nhận sắc bén hướng tới Scott chém qua.
Scott uống rượu xong, thân thể hơi có chút trì độn, hắn mở to hai mắt nhìn lưỡi dao gió bay đến, dừng lại một chút mới quay cuồng thân thể tránh ra, nhưng bởi vì tránh né không kịp, trên cánh tay hắn đã bị cắt ra một vết thương.
Bùi Nặc giơ tay, nhẹ nhàng vẫy vẫy, vô số lưỡi dao gió tức khắc ngưng tụ thành hình, đâm tới Scott, đáy mắt hắn là trào phúng chói lọi, "Phế vật."
Nếu là trước kia, hắn tuyệt đối sẽ không để ý tới Scott, rốt cuộc lực lượng hắn áp đảo phía trên Scott, tại trước mặt lực lượng tuyệt đối, Scott cũng không lật nổi sóng gió gì.
Nhưng lúc này Scott lại duỗi tay tới trên người Nguyễn Đường, điều này làm cho Bùi Nặc không thể chịu đựng được.
Thiên phú kỹ năng của Scott là thuấn di, nhưng thuấn di này lại có hạn chế về khoảng cách, Bùi Nặc cũng nghĩ tới điểm này, cho nên mới vây hắn ở trong gian phòng này.
Bốn phía bên ngoài đều bị người bao vây, hắn bây giờ căn bản là mọc cánh cũng khó thoát.
Scott không ngừng trốn tránh, vết thương trên người càng ngày càng nhiều, hắn thở hồng hộc, thân thể cơ hồ có chút không chịu đựng nổi, nhưng lực lượng trong cơ thể lại xói mòn cực nhanh, trái lại Bùi Nặc lại rất ung dung, Bùi Nặc nhàn nhạt giơ tay phóng xuất lực lượng, bức Scott ở trong phòng đến chật vật, giống như đang trêu chọc hắn.
Nhìn lực lượng Scott đã bị tiêu hao quá mức, Bùi Nặc cũng thu hồi tâm tư trêu chọc của mình, hắn bước ra nửa bước, Scott chỉ cảm thấy hoa mắt một trận, Bùi Nặc đã lập tức xuất hiện trước mặt hắn, bóp lấy cổ hắn.
Ánh mắt Bùi Nặc lạnh băng mà sâu thẳm, hắn nhìn Scott như nhìn một người chết, Scott hồn không thèm để ý, hắn duỗi tay lau sạch máu chảy xuống khóe miệng mình, đáy mắt mang theo quật cường, "Ta kỹ không bằng người, muốn cắt muốn giết thì tùy ngươi!"
Câu nói này của hắn khiến Bùi Nặc cười một tiếng.
Bùi Nặc nghĩ nghĩ, lại chậm rãi buông tay mình ra, hắn cong cong khóe môi, mí mắt nửa mở, "Ngẫm lại thì, chết thật sự là quá tiện nghi của ngươi."
Da mặt Scott căng ra, sau đó không đợi hắn phản ứng lại, hắn đã cảm thấy một cỗ lực lượng tàn bạo ùa vào thân thể mình, xé rách thân thể hắn cùng với lực lượng bên trong, làm hắn thống khổ bất kham.
"Ta nghĩ lại, còn không biến ngươi thành một phế nhân," Thanh âm Bùi Nặc từ đỉnh đầu hắn nhẹ nhàng rơi xuống, "Nửa đời trước sống quá thoải mái thuận lợi, ta nhưng thật ra muốn nhìn xem, sau này ngươi sẽ sống như thế nào?"
Đơn giản là ngã xuống đám mây, bị người dẫm xuống vũng bùn thôi.
"Đến lúc đó, còn có bao nhiêu người nguyện ý lưu lại bên cạnh ngươi đây?"
Huyết Tộc lấy thực lực cường đại vi tôn, Scott mất đi lực lượng chỉ còn là một phế vật mà thôi.
[chú ý, kết cục vai ác tử vong đã thay đổi, nhiệm vụ chi nhánh hoàn thành, đợi đến khi nhiệm vụ kết thúc sẽ kết toán tích phân.]
Nguyễn Đường nghe thấy thông báo của hệ thống ở trong đầu, động tác dừng một chút, sau một lúc lâu, cậu nở nụ cười mềm mại, mang theo vài phần ngọt ngào, "Thật sự là quá tốt rồi."
Cậu sẽ không mất đi Bùi Nặc.
_____________________________
Edit: Mn có thể sẽ thấy chương này lắm từ Hán Việt hơn bình thường, bởi những từ đó mình đều hiểu hết rồi hoặc không biết để thuần Việt như nào cho hay, ai không hiểu chỗ nào hoặc có góp ý sửa gì thì cmt giúp mình nhé.