Hóa ra người của Thiên Phù tông xuất ở đây là vì ba động chiến đấu lúc. trước quá kịch liệt, truyền đến cả vạn dặm bên ngoài, bọn hắn vốn là ở phụ cận †ìm kiếm tung tích của Kim Tỉ La Hoàng Điểu, thấy vậy nên tưởng là có người đã phát hiện ra trước nên vội vàng đi về hướng này.
"Hóa ra không phải Kim T¡ La Hoàng Điểu."
Vị thanh niên cầm đầu Thiên Phù tông thấy thi thể của Ngân Nguyệt Lang Vương liền lóe một một vòng thất vọng.
Mặc dù Ngân Nguyệt Lang Vương cũng là một bảo vật, nhưng nếu so sánh với Kim Ti La Hoàng Điểu thì cũng kém hơn không ít.
"Trương tiên tử có thể giết chết Ngân Nguyệt Lang Vương, Tiêu mỗ bội phục."
Tiêu Trường Vũ hành lễ với Trương Huân Y, trong mắt hắn, chỉ có Trương Huân Y mới có tư cách giết chết Ngân Nguyệt Lang Vương trong cả đoàn người Kiếm Đế cung.
Những đệ tử Thiên Phù tông khác cũng kính sợ nhìn Trương Huân Y, có thể giết chết Ngân Nguyệt Lang Vương thì sợ là đã có tư cách đứng trên đại thánh bảng, vị nữ thủ tịch này của Kiếm Đế cung này vậy mà đã đến cấp độ thâm bất khả trắc như này, sợ là vị đệ nhất thủ tịch của Kiếm Đế cung - Đặng Vạn Hiền còn phải mạnh hơn nữa đi.
"Tiêu huynh hiểu nhầm rồi, Ngân Nguyệt Lang Vương không phải do ta giết." Trương Huân Y hoàn lễ lại.
Cùng là thế lực lớn của Thiên Cơ thánh thành, Kiếm Đế cung tự nhiên quen thuộc với Thiên Phù tông.
Tiêu Trường Vũ là một trong những thủ tịch của Thiên Phù tông, địa vị trong Thiên Phù tông không khác Trương Huân Y trong Kiếm Đế cung chút nào, là một thanh niên tuấn kiệt có danh khí không nhỏ trong Thiên Cơ thánh thành.
"gm
Tiêu Trường Vũ nghe vậy, hơi nhíu mày, có chút ngoài ý muốn, không lễ Kiếm Đế cung còn đang ẩn giấu cao thủ nào khác nào sao?
Nhưng hắn không phát hiện được cao thủ đang ẩn giấu kia là ai.
Ở đây cũng chỉ Trương Huân Y có tu vi Đại Thánh, cao nhất cũng mới là 'Thánh Nhân viên mãn mà thôi, sao có thể giết Ngân Nguyệt Lang Vương được chứ.
"Ngân Nguyệt Lang Vương chính là do Nhiếp huynh giết chết, không có bất cứ quan hệ gì với ta."
Trương Huân Y thản nhiên nói, nàng không có năng lực giết chết Ngân Nguyệt Lang Vương, cũng không muốn tranh giành danh tiếng lớn như thế.
Tiêu Trường Vũ tự nhiên là không tin, những người còn lại mạnh nhất mới 'Thánh Nhân viên mấn, còn không đủ để Ngân Nguyệt Lang Vương nhét vào kế răng, nhưng hắn cũng không vạch trần Trương Huân Y, dù sao thì Trương Huân Y. đã có khả năng giết chết Ngân Nguyệt Lang Vương vậy thì trước khi hiển nhiên là muốn che giấu thực lực, làm như vậy hẳn là không muốn người ta quá mức chú ý đến nàng đi.
"Trương tiên tử, Tiêu mỗ có một yêu cầu quá đáng, không biết tiên tử có thể bán lại thi thể Ngân Nguyệt Lang Vương cho tại hạ không? Đương nhiên giá cả có thể thương lượng."
Tiêu Trường Vũ nhìn về thi thể khổng lồ như một tòa núi lớn của Ngân Nguyệt Lang Vương, trong mắt lóe lên một vòng động tâm.
Hắn không nhìn Tịch Thiên Dạ mà vẫn hướng về Trương Huân Y, hiển nhiên là hắn thấy Trương Huân Y mới là người chủ sự chân chính của Kiếm Đế cung.
Ngân Nguyệt Lang tộc là một tộc có huyết mạch cao quý trong yêu thú, Ngân Nguyệt Lang Vương thì dĩ nhiên là càng thêm quý giá rồi, đây là đại yêu tinh thông yêu pháp nguyên thủy, một cỗ thi thể của Ngân Nguyệt Lang Vương chính là một bảo tàng cự đại.
Kiếm Đế cung chủ tu kiếm đạo, mà Thiên Phù tông bọn hắn thì chủ tu nhục thân, thi thể của Ngân Nguyệt Lang Vương đối với họ còn quan trọng hơn với Kiếm Đế cung, tin rằng chỉ cần giá tiền của hắn đủ thành tín, Trương Huân Y hẳn là sẽ không cự tuyệt yêu cầu của hắn.
Trương Huân Y nghe vậy khẽ cau màu, hơi không vui nói.
"Ta đã nói rất rõ ràng, Ngân Nguyệt Lang Vương không phải ta giết, không có bất cứ quan hệ gì với Kiếm Đế cung, ngươi muốn mua thì phải thương lượng với Nhiếp huynh mới được."
Nàng tự nhiên có thể nhìn ra Tiêu Trường Vũ không tin, nàng không ưa nhất chính là người tự cho mình là đúng như thế.
Tiêu Trường Vũ khẽ cau mày, ý của Trương Huân Y là sao? Hản là không muốn bán Ngân Nguyệt Lang Vương cho hắn nên mới muốn đẩy vấn đề này lên người khác sao?
Hắn căn bản không tin một Thánh Nhân viên mãn lại có thể giết chết Ngân Nguyệt Lang Vương được cả.
"Trương tiên tử, Tiêu mỗ thành tâm giao dịch, có điều kiện gì ngươi cứ việc nói, Tiêu mỗ tin tưởng Thiên Phù tông không nghèo đến mức không mua nổi một cỗ thi thể của Ngân Nguyệt Lang Vương."
Tiêu Trường Vũ vẫn không hề định từ bỏ. Trương Huân Y liếc mắt nhìn sang một bên, không thèm để ý Kiếm Đế cung.
Những đệ tử khác của Kiếm Đế cung cũng cười khổ không thôi, rõ ràng đại sư tỷ không gạt người.
Thấy thái độ của Trương Huân Y kiên quyết như thế, Tiêu Trường Vũ có chút bất đắc dĩ nhìn về Tịch Thiên Dạ, hắn thấy người này nhất định là bị Trương Huân Y ném ra để cõng nồi, nếu ngươi không muốn bán thì cứ nói thẳng là được, cần gì làm thế này. Bất quá hắn vẫn không muốn từ bỏ, thử nói với Tịch Thiên Dạ.
"Nhiếp huynh, Trương tiên tử đã nói Ngân Nguyệt Lang Vương là do ngươi giết, vậy thì không biết ngươi có thể bán lại cho ta không?"
Tịch Thiên Dạ lườm Tiêu Trường Vũ một chút, không thèm để ý, vung tay lên, một đoàn ngân quang xẹt qua trời cao, bao phủ lấy phương viên mười vạn dặm, từng đạo khí tức pháp tắc hiển hiện trong hư không, ngưng thực mà rõ ràng.
"Không gian pháp tắc!"
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!