Liệt Diễm Hùng Sư Vương hóa thành hoang thú bình thường ngoan ngoãn kéo xe, rất nhanh liền đi ra biên giới đại sâm lâm, lúc này một tòa thành thị to lớn xuất hiện ở trước mặt bọn họ.
Tòa thành trì kia tên là Ma Nhĩ Đề Tư, chính là thành của Khố Trát bộ lạc, căn cứ phồn hoa nhất trong phương viên vạn dặm của nhân loại.
Thôn của Trương Căn Sinh chính là được Khố Trát bộ lạc quản lý, trừ nơi đó ra thì rất nhiều thôn trang và bộ lạc nhỏ khác cũng vậy, hàng năm đều phải công nạp tiền thuế rất lớn cho Khố Trát bộ lạc.
Đoàn người Tịch Thiên Dạ nhanh chóng đi về phía Ma Nhĩ Đề Tư thành, sau khi giao nộp chút tiền liền có thể bước vào bên trong.
Trương Căn Sinh vội vàng tiến đến giao nộp tiền thuế rồi cáo từ Tịch Thiên Dạ, chỉ để lại Trương Tiểu Thuận làm người chỉ đường cho Tịch Thiên Dạ.
Mặc dù Trương Tiểu Thuận không lớn lắm nhưng hài tử nhà nghèo nên đã sớm biết lo liệu việc nhà, thường xuyên đi đến thành để đặt mua dụng cụ cho người trong thôn cho nên có chút quen thuộc Ma Nhĩ Đề Tư thành, làm dẫn đường cho Tịch Thiên Dạ hoàn toàn không có vấn đề.
"Tịch đại nhân, Ma Nhĩ Đề Tư thành rất lớn, không biết ngài có mục tiêu hay kế hoạch trước nào không?"
Trương Tiểu Thuận cung kính nói, trong mắt tràn đầy kính sợ.
Từ sau khi thi triển ra thực lực ở trong khu rừng thì ánh mắt của Trương Tiểu Thuận đối với đoàn người Tịch Thiên Dạ đã có sự bất đồng rất lớn, cho dù hắn còn trẻ và không hiểu chuyện thì cũng biết mình đã gặp được đại nhân vật chân chính.
"Đưa ta đi tới chỗ bán dược liệu cao cấp nhất ở đây đi."
Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói.
Sau khi đi vào Tinh Linh Tổ Giới thì hắn phát hiện linh dược ở đây vô cùng phồn thịnh, tùy tiện đi dạo ở trong đại sâm lâm một chút cũng có thể gặp một gốc thánh dược.
Việc này nếu như là ở trên đại lục Nam Man thì nghĩ cũng đừng nghĩ cho mất công. Dù là Thánh Nhân của một chút tiểu quốc vắng vẻ cũng chưa chắc có thể tìm được mấy cọng thánh dược.
"Chủ nhân quả nhiên thông minh, Tinh Linh Tổ Giới trong thời kì thượng cổ chính là nổi danh là thần địa dược liệu, những thần dược mà đám Thần Linh kia mong ước đều có không ít trong Tinh Linh Tổ Giới. Mặc dù ở đây chỉ vẻn vẹn bằng một góc băng sơn của Tinh Linh Tổ Giới năm đó thì cũng có thể sinh trưởng ra rất nhiều kỳ trân dược liệu hiếm thấy."
Hổ Tam Âm vỗ tay đồng ý, kỳ thật chỗ hắn muốn đi nhất cũng chính là chợ dược liệu của Ma Nhĩ Đề Tư thành.
Thời gian còn ở sâu trong Nham Mạc đại sâm lâm thì hắn đã tìm được rất nhiều dược liệu hi hữu, sau khi nuốt vào thì tu vi tăng vọt, mà những dược liệu kia vẻn vẹn chỉ là bọn hắn ngẫu nhiên gặp được trên đường mà thôi, cũng không có cẩn thận tìm tòi, nếu không thì sợ là sẽ tìm thấy những trân phẩm càng hiếm thấy hơn.
Đương nhiên tìm kiếm dược liệu chính là công việc của thải dược sư, bọn hắn sẽ không lãng phí tinh lực vào việc hái thuốc, dù sao nhân lực có hạn, muốn tự mình đi hái thuốc chính là việc lãng phí thời gian.
"Tịch đại nhân, dược liệu ở Thiên Hương Các chính là tốt nhất ở trong Ma Nhĩ Đề Tư thành, thậm chí là trong toàn bộ Khố Trát bộ lạc."
Trương Tiểu Thuận cung kính nói.
"Ồ!"
Một vòng kinh ngạc lóe lên trong mắt Tịch Thiên Dạ, mặc dù Trương Tiểu Thuận rất khẳng định, nhưng dựa theo tình huống bình thường thì làm ăn đều sẽ có cạnh tranh, nơi có lợi ích sẽ không bao giờ thiếu khuyết đối thủ cho nên tình huống một nhà độc chiếm trong cả một tòa thành lớn như này là rất hiếm thấy.
Tựa hồ nhìn ra nghi hoặc trong mắt của Tịch Thiên Dạ, Trương Tiểu Thuận giải thích.
"Bởi vì ông chủ phía sau Thiên Hương Các chính là một trong cửu đại bộ lạc của Liên Bang Bộ Lạc Quốc – Yên Nhạc bộ lạc, chưởng khống toàn bộ khu vực tây nam rộng lớn."
Nghe vậy thì Tịch Thiên Dạ liền thoải mái gật nhẹ đầu, mấy ngày sinh sống trong thôn đã giúp hắn hiểu được đại khái tình huống của nhân tộc, còn những tộc khác thì không rõ lắm.
Cơ cấu thống trị tối cao của nhân tộc chính là Liên Bang Bộ Lạc Quốc, có đại bộ lạc, tiểu bộ lạc. Tiểu bộ lạc như là Khố Trát bộ lạc thì nhiều vô số kể trong Liên Bang Bộ Lạc Quốc, không đếm xuể, cũng là bộ phận bé nhất không đáng nhắc tới.
Mặc dù Liên Bang Bộ Lạc Quốc có rất nhiều bộ lạc, nhưng khống chế Liên Bang Bộ Lạc Quốc chân chính trên thực tế chỉ có chín bộ lạc, được xưng là cửu đại hoàng bộ.
Khố Trát bộ lạc nằm trong phạm vi quản lý của một trong cửu đại hoàng bộ - Yên Nhạc bộ lạc, cho nên Thiên Hương Các ở trong Ma Nhĩ Đề Tư thành liền như là được hoàng gia bảo hộ trên đầu, ai dám đoạt mối làm ăn của ngươi chứ.
"Vậy thì đi Thiên Hương Các đi."
Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói.
Ngay khi bọn họ chuẩn bị tiến về Thiên Hương Các thì trên đường phố bỗng vang lên những âm thanh huyên náo.
Giá giá!!
Mặt đất chấn động, những bước chạy như là tiếng sấm rền không ngừng vang lên, một con cự thú cao mười trượng chạy một mạch từ cuối con đường, bụi mù nổi lên bốn phía đụng ngã không biết bao người trên con đường không lấy gì làm rộng rãi này.
Đoàn người Tịch Thiên Dạ vừa đúng lúc đang đứng ở giữa đường, trở mắt nhìn về phía một nữ tử váy tím đang điều khiển con cự thú chạy tới.
"Tránh ra! Mau tránh ra!"
Nữ tử váy tím thấy có người chặn ở phía trước liền hét lớn xua đuổi, dù là sắp đụng phải cũng không có chút nào định dừng lại.
"Hỗn láo!"
Tính cách của Hổ Tam Âm hung tàn cỡ nào chứ, sao lại chịu được cảnh người khác đè lên đầu mình ức hiếp, lập tức đầu hổ ở giữa ngóc lên, gào lên một lến kinh thiên động địa.
Cỗ sóng âm bao trùm cả con đường trong nháy mắt.
Cự thú mười trượng kia bị đánh bay ra ngoài ngay lập tức, nữ tử váy tím cũng vậy.
"Đại tiểu thư cẩn thận!"
Hai người ở phía sau nữ tử váy tím vội vàng xông lên, một người ngăn cản sóng âm kinh khủng kia, người còn lại tiếp lấy nữ tử váy tím không để cho nàng ngã xuống mặt đấ.
"Lại dám động thủ với đại tiểu thư, các ngươi ăn phải gan hùm sao!?"
Hai người trung niên bảo hộ nữ tử váy tím ở giữa có tu vi đều không kém, từ cỗ khí tức phát ra thì có thể so sánh với Bán Đế phổ thông, đặt ở Tinh Linh Tổ Giới thì hẳn là thuộc về cao thủ Vương cảnh như bọn họ nói.
"Vì sao các ngươi công kích ta?"
Nữ tử váy tím bị tiếng gào đánh bay ra ngoài, suýt chút nữa ngã lăn xuống đất, trong lòng vô cùng phẫn nộ.
"Dám bất kính trước mặt Hổ gia thì không giết ngươi đã là nhân từ, đây chỉ là trừng trị một – hai mà thôi."
Hổ Tam Âm lạnh lùng nói.
Nữ tử váy tím hơi sững sờ, một con chim dù nhìn thế nào cũng không phải loài hổ mà lai có ba cái đầu hổ, chưa kể miệng còn nói tiếng người, mà há miệng liền vô cùng phách lối, nàng từ trước đến nay chưa từng gặp phải con chim nào quái đản thế này.
"Lớn mật! Các ngươi có biết tiểu thư chính là ai không? Các ngươi đã phạm phải sai lầm lớn, quỳ xuống đất cầu xin thì có lẽ...."
Hai trung niên hộ vệ nghe vậy thì vô cùng phẫn nộ, quát lớn.
"Cút!"
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!