"Khương huynh, có phải gần đây Thái Tuế thánh địa có hoạt động gì sao?" Lâm Tiêu thăm dò hỏi.
Khương Lãng kinh ngạc liếc nhìn Lâm Tiêu và nói: "Hả? Sao Lâm huynh lại biết? Đúng vậy, hai ngày nữa Tử Vân bí cảnh sẽ mở."
Lâm Tiêu nghe xong khẽ gật đầu.
Quả như dự đoán, đó là bí cảnh sắp được mở nên trên người của rất nhiều đệ tử Thái Tuế thánh địa đều lộ ra ánh sáng cơ duyên.
"Vậy vào Tử Vân bí cảnh này có yêu cầu gì không?" Lâm Tiêu hỏi.
"Một giáp tử Tử Vân bí cảnh mở một lần, vẫn luôn do Thái Tuế thánh địa ta cùng mấy tông phái của vương triều Đại Hạ cùng nhau thủ hộ, bình thường người của các vương triều khác đều không được vào, nhưng nếu Lâm huynh muốn có hai danh ngạch, ta có thể lấy cho ngươi." Khương Lãng nghiêm túc nói.
Lâm huynh đã có ơn cứu mạng hắn, còn đưa hắn trở về thánh địa, ân tình này thực sự không hề nhẹ.
Chỉ có hai danh ngạch vào bí thôi mà, không có gì đáng kể.
"Vậy thì làm phiền Khương huynh rồi, Lâm mỗ quả thực rất có hứng thú đối với bí cảnh này." Lâm Tiêu nói.
Một giáp tử, vậy tương đương với việc sáu mươi năm mở một lần. Khoảng thời gian càng dài, đôi khi càng khiến người ta có cảm giác mong chờ
"Hì hì hì hì, bí cảnh, cái này có thể! ~~~" Can Anh Túc cũng có chút hứng thú.
"Được, tôi đi sắp xếp chỗ ở cho hai người trước."
Sau khi Khương Lãng sắp xếp một chỗ trong khách viện cho Lâm Tiêu và Can Anh Túc xong liền vội vàng rời đi.
Hắn phải nhanh chóng tìm sư phụ của mình để giải quyết vấn đề tu vi của mình.
Không nói những chuyện khác nhưng lần này vào Tử Vân bí cảnh hắn nhất định phải tìm cách tham gia.
Có thể đứng lên hay không đều phụ thuộc vào Tử Vân bí cảnh lần này.
Lâm Tiêu và Can Anh Túc lặng lẽ ở trong tiểu viện hai ngày. Hai ngày qua cho phép hắn củng cố cảnh giới tiếp theo của mình.
Đến ngày thứ ba.
“Tùng~~~”
“Tùng~~~”
Ở Thái Tuế thánh địa có một hồi chuông vang lên.
Sau đó, một đệ tử thánh địa gõ cửa tiểu viện của họ, đưa hai lệnh miếng bài tới và thông báo rằng thánh địa sắp xuất phát đến Tử Vân bí cảnh rồi.
Lệnh bài này không chỉ là giấy thông hành bí cảnh vương quốc bí mật mà còn là phiếu thuyền để xuống thuyền của thánh địa.
Lâm Tiêu và Can Anh Túc cũng không do dự.