“Đúng vậy, nếu như lần này không phải tiểu tử ngươi đoạt được vị trí đứng đầu bảng Chân Long thì ba người chúng ta đời này cũng không biết có hi vọng trở thành Hoá Đỉnh hay không.” Lão Cảnh cũng tán đồng nói.
"Ba người chê cười rồi, Lâm Tiêu vẫn luôn là người của Kiếm Ma tông, đây đều là chuyện nên làm mà." Lâm Tiêu khiêm tốn nói.
Lúc này, một bóng người khác cũng hành lễ với ba người Phương tông chủ kia.
"Tiểu nữ, Can Anh Túc xin chào ba vị tiền bối." Can Anh Túc ngoan ngoãn nói.
Sau đó, ba người Phương tông chủ mới nhận ra rằng Lâm Tiêu đã mang về một nha đầu xinh đẹp.
Can Anh Túc...? ?
Đợi đã……
Nha đầu này chẳng phải là tiểu tai tinh của vương triều Đại Can sao? !
Chuyện này……
Ba đại lão đã nhận ra thân phận của Can Anh Túc, ánh mắt họ nhìn Lâm Tiêu đã hoàn toàn thay đổi.
Tiểu tử này, được lắm, quá được.
Nhìn ánh mắt của nha đầu này, ba người nhanh chóng hiểu ra.
Thật không ngờ, tiểu tử này lại thực sự khuất phục được nha đầu cố chấp này. Chuyện này bọn họ thực sự không ngờ tới.
"Trưởng công chúa khách khí rồi, không biết trưởng công chúa tới Kiếm Ma Tông là để...?" Phương tông chủ hỏi một câu.
Lỡ như bọn họ hiểu lầm thì không hay.
"Tiểu nữ chỉ trở về cùng Lâm Tiêu thôi, không có việc gì khác." Can Anh Túc rất lịch sự và nói chuyện rất có quy tắc.
Lâm Tiêu nghe xong cảm thấy toàn thân nổi da gà. Khi cô gái này trở nên nghiêm túc, hắn cảm thấy rất kỳ lạ, không hề quen chút nào.
Ba đại lão sau khi nghe những lời của Can Anh Túc nói thì nhìn nhau, tất cả đều không nói gì. Sau đó, họ lại nhìn Lâm Tiêu.
"Lâm Tiêu, ba người chúng ta cũng đã thương lượng rồi, hay là... Hay là trực tiếp giao vị trí tông chủ Kiếm Ma tông lại cho ngươi?" Phương tông chủ nói.
Chuyện này thực sự chấn động.
Lâm Tiêu lại như chết lặng.
Cái quái gì thế?
Vị trí tông chủ?
"Đừng, đừng, đừng. . . Phương tông chủ, nói thật, tiểu tử thích tự do và không bị ràng buộc, hoàn toàn không muốn làm tông chủ."
"Ngài nên tìm người khác đi, hơn nữa ngài vừa mới đột phá tới Hóa Đỉnh, tiếp tục làm hai ba trăm năm nữa rồi tính sau cũng không muộn." Lâm Tiêu từ chối thẳng thừng.
Hắn không có hứng thú với việc phát triển tông môn.