Đối diện với thực lực áp đảo tuyệt đối, muốn đấu tranh là chuyện vô cùng nực cười.
Bọn họ dám liều mạng đối mặt với yêu ma, nhưng lúc sợ hãi thì vẫn sẽ sợ hãi thôi.
“Thực hiện kế hoạch hủy diệt, đợi đại quân yêu ma tới gần, cậu và tôi lên trước làm mồi nhử, sau đó phóng toàn bộ vũ khí nóng trong quân đội của ta ra!!”
Đại đội trưởng Từ lúc này lại bình tĩnh trở lại.
“Vâng vâng!!” Phó đội trưởng cắn răng đáp lời.
Hai người nhìn về phía đám sương đen tà khí, ánh mắt trở nên quyết liệt.
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app metruyenhot. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là metruyenhot.vn. Vui lòng đọc tại app metruyenhot để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
Gào gào!!!
“Khục khục khục, nhân loại các người, đừng phản kháng vô ích nữa!”
Tiếng yêu ma gầm gừ, mỉa mai ở nơi xa không người truyền tới.
Đại đội trưởng Từ và phó đội trưởng lúc này cũng nhìn rõ, trong đại quân tà ma có ba con đặc biệt.
Ba con đó tỏa ra khí tức mạnh mẽ.
“Ba con, một lần lại xuất hiện những ba con yêu ma Toàn Đan Cảnh. Đội trưởng, anh nói xem vũ khí nóng có thể đồng thời đối phó cả ba con yêu ma không?” Phó đội trưởng lại lần nữa bị đội hình yêu ma làm cho kinh sợ.
“Bất kể là được hay không, chí ít chúng ta cũng phải dốc toàn lực mà liều một phen.” Đại đội trưởng Từ nghiêm khắc nói.
“Rõ! Thưa đội trưởng!” Phó đội trưởng đáp lời.
“Lên đi!”
“Rõ!”
Ngay khi hai người chuẩn bị dẫn toàn bộ người trong đội quân xông lên liều mạng với yêu ma.
Một bóng người trẻ tuổi giống như là xuất hiện giữa không trung, đứng trên tường thành cao cao.
Ngăn trước mặt hai người.
“Anh, anh là ai?” Đại đội trưởng Từ kinh hãi hỏi.
Hắn phát hiện, bản thân không hề biết đối phương xuất hiện tại đây bằng cách nào.
“Ta là...người Viêm Hoàng, Hoa Hạ!”
Thiếu niên quay đầu, từ tốn nói một câu, còn nở nụ cười với hai người bọn họ.
“Người Hoa Hạ Viêm Hoàng?”
Nghe thấy thiếu niên tự giới thiệu thân phận, đại đội trưởng và phó đội trưởng đều sững sờ.
“Tôi đương nhiên biết cậu là người Hoa Hạ, tôi muốn hỏi cậu tại sao xuất hiện ở đây, ở đây là tiền tuyết chiến trường, người không phận sự không thể đến gần!” đội trưởng nghiêm giọng nói.
Hai người nhìn ánh mắt kỳ quái của thiếu niên trước mặt, đặc biệt là quần áo trên người hắn. Cố trang lại còn cũ kỹ, không giống bất kỳ ai, lần đầu bọn họ thấy cách ăn mặc này.
Người thiếu niên vừa xuất hiện đương nhiên là Lâm Tiêu, hắn cũng không bởi vì thái độ của đối phương mà tức giận. Ngược lại trong lòng lại cảm thấy thưởng thức.
Cuối cùng cũng có người nói hắn là người Hoa Hạ. Cái thân phận này trước khi xuyên không, hắn cũng chả cảm thấy có gì đặc biệt. Giống như việc mỗi ngày từ sáng tới tối ăn bánh bao uống sữa đậu.
Nhưng sau khi xuyên tới thế giới huyền huyễn, thân phận này cứ như một hạt giống được gieo vào lòng Lâm Tiêu. Từng chút từng chút một lớn lên, trở thành thâm căn cố đế.
“Tôi biết đây là tiền tuyến chiến trường, cho nên tôi mới xuất hiện ở đây.”
“Các anh đừng có đi ra, ở đây cứ giao lại cho chúng tôi.”
Lâm tiêu đứng ở trên bức tường cao, nhìn đoàn người phía sau và những con sông bao quanh. Dù là lãnh thổ Hoa Hạ đã to hơn gấp trăm lần, phong cảnh vẫn cứ đẹp như trước. Còn về việc mấy chục nghìn con yêu ma đang ẩn nấp trong đám sương mù cuồn cuộn kia, hắn căn bản chả thèm để ý.
“Đừng có vớ vẩn! bây giờ không phải lúc đóng kích. Cậu nên tự giác chút, cậu biết đám yêu quỷ kia nguy hiểm thế nào không.”
“Cấp A+, còn có ít nhất ba con là Toàn Đan cảnh! người thức tỉnh như chúng ta cũng không thể đối phó được.” Phó đội trưởng nghe thấy Lâm Tiêu nói thế thì bật cười.
Đại quân yêu ma này, ngoài các chủ của bọn họ ra thì căn bản không ai đối phó được. Bọn họ đã dùng rất nhiều vũ khí nóng. Những ba con Toàn Đan cảnh vẫn không hề hấn gì. Phó đội trưởng đúng là cạn lời trước hành vi của thiếu niên này.
Lâm Tiêu mặt mày đổi sắc. Toàn Đan cảnh? tại sao bọn họ lại biết thực lực của của bọn yêu mà này là Toàn Đan cảnh? Đây là danh xưng cảnh giới của thế giới huyền huyễn mà!
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app metruyenhot. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là metruyenhot.vn. Vui lòng đọc tại app metruyenhot để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
“Tại sao cách anh lại biết cảnh giới đó là Toàn Đan cảnh?” Lâm Tiêu hỏi.
“Hả? đây không phải là do Lăng Tiêu các công bố qua sao? Có gì mà lạ!”
“Người đâu, đem người này xuống!” Phó đội trưởng hét với những người phía sau.
Phó đội trưởng vừa nói xong thì có hai chiến sĩ lập tức đi lên chuẩn bị kéo Lâm Tiêu xuống.
“Lăng Tiêu các? Lăng Tiêu các! Đây, đây….rốt cuộc đã có chuyện gì!” Lâm Tiêu càng thêm kinh ngạc lẩm bẩm trong miệng.
Lúc hai chiến sĩ đi đến bên cạnh định kéo hắn đi thì Lâm Tiêu chợt động, nhưng mà không phải hắn đi xuống khỏi tường thành, mà hắn lại trực tiếp nhảy khỏi bức tường thành cao tới chục mét.
Một bước bay xa.
“Này! Quay lại đây!!”
“Dừng lại, cậu định làm cái gì!!!”
Đại đội trưởng Từ và phó đội trưởng sợ tới mức nhảy lên một cái. Lúc bọn họ phản ứng lại thì chỉ kịp hét lên một câu. Mặc dù thiếu niên này có chút vô lý nhưng cũng không tới mức nhảy khỏi tường thành chứ.
Đặc biệt là hai chiến sĩ đi lên định kéo cậu ta xuống cũng bị dọa cho chết lặng. Vậy mà vào khoảnh khắc tiếp theo mọi người đều phải trợn tròn mắt, biểu tình chấn kinh!
Chỉ nhìn thấy thiếu niên vừa nhảy qua tường thành bay lơ lửng giữa không trung, bay lên trên cả tường thành.
Bay? Thiếu niên này vậy mà đang bay, thiếu niên này không chỉ là người thức tỉnh, mà còn có thực lực hơn cả một cường giả Toàn Đan cảnh.
Nếu giống như cường giả các chủ Lăng Tiêu các? Vậy thì cũng thật phô trương, rõ ràng hắn còn rất trẻ.
“Cậu, cậu rốt cuộc là ai?” Đại đội trưởng Từ kinh ngạc hỏi.
“Đợi bọn tôi giải quyết xong đám yêu quái dưới kia rồi sẽ nói chuyện, vừa hay chúng tôi cũng muốn hỏi mấy anh vài câu.” Lâm Tiêu trả lời.
“Ờ ờ, vâng vâng thưa ngài!” Đại đội trưởng Từ thay đổi xưng hô.
Cường giả Toàn Đan cảnh đó! Sự tồn tại ngang hàng với các chủ Lăng Tiêu các. Bọn họ có tư cách gì mà từ chối người ta.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!