Tô Vũ không biết tình hình vạn tộc hiện giờ như thế nào, hắn chỉ đang đi theo lộ tuyến mình đặt ra, xuất phát đến Cửu Tinh đảo.
Vân Tiêu cổ thành cách Tinh Thần hải khoảng 2000 dặm, vào Tinh Thần hải rồi mà muốn đến Cửu Tinh đảo thì còn rất xa, khoảng cách giữa các hòn đảo ở Tinh Thần hải đều rất xa xôi.
Dựa theo bản đồ, Cửu Tinh đảo cách bờ biển vạn dặm.
Lộ trình tổng cộng hơn vạn dặm, có lẽ trên đường sẽ gặp hung hiểm không nhỏ, ít nhất phải mất một tuần mới đến.
Ra khỏi Vân Tiêu cổ thành, đi về phía tây, khoảng cách với Đông Liệt Cốc càng ngày càng xa, Tô Vũ không lưu luyến quá nhiều.
Người đáng giá để hắn lưu luyến ở Nhân tộc không nhiều lắm.
Cũng không biết Liễu lão sư thế nào?
Hình như ông đã về Nhân cảnh, không biết có gặp phiền toái gì hay không.
Còn có phụ thân của mình...
Tô Vũ biết, chắc chắn lúc này đã có người theo dõi cha hắn, nhưng hiện tại y vẫn là quân nhân, là người của Trấn Ma Quân Đại Hạ phủ, nếu vô địch Nhân tộc dám giao quân nhân cho vạn tộc xử lý... Lão cha còn không phải đa thần văn nhất hệ, nếu thật sự xảy ra chuyện như vậy, thì không thể ở lại Nhân cảnh nữa.
Chạy trốn tới đâu cũng như nhau.
Hơn nữa vô địch cũng không ngốc, nếu dám giao Tô Long ra, vậy quân tâm Nhân tộc sẽ hoàn toàn tan vỡ, sau này khỏi đánh nhau làm gì, ít nhất những người như Đại Tần vương sẽ không làm thế.
“Cha sẽ không bị giao ra, nhưng phải cẩn thận vạn tộc âm thầm tìm cơ hội đánh chết y hoặc là cướp lấy máu y...”
Tô Vũ hiểu một chút về những thủ đoạn như vậy, ngày đó hắn tận mắt nhìn thấy mấy người Diệt Tằm Vương dùng một giọt máu hồi tưởng thời gian, truy tra hung thủ, tóm lại, vô địch có nhiều thủ đoạn đáng sợ.
Cho nên thời gian qua, dù Tô Vũ đã che giấu thân phận nhưng vẫn luôn ý thức xử lý tốt tất cả hơi thở tàn lưu, tránh bị vô địch theo dõi.
. . .
Chiến trường Chư Thiên vẫn tinh quang lộng lẫy.
Hư không vô tận, ánh sao chiếu rọi đại địa, mỗi vị Nhật Nguyệt chết đi đều sẽ gây ra dị tượng sao trời rơi xuống, có điều phạm vi phóng xạ không lớn.
Nếu vô địch ngã xuống, động tĩnh sẽ lớn vô cùng.
Nhưng Tô Vũ chưa từng thấy, hy vọng chính mình tương lai có thể chế tạo vài lần.
Giờ phút này, Tô Vũ vẫn ngụy trang thành đại hán Nhân tộc.
Hắn vô cùng cảnh giác, vừa đi vừa tra xét khắp nơi, ở hoàn cảnh này, ra ngoài một mình thì phải cẩn thận, không thì bất luận kẻ nào cũng đều có khả năng lật thuyền.
Ra khỏi Vân Tiêu cổ thành có thể coi là ra khỏi phạm vi Dục Hải bình nguyên, đi tiếp là một vùng đất hoang vu, không có thành trì, không có điểm tiếp viện.
Bóng đêm buông xuống.
Nơi hoang dã không phải chỉ có mình Tô Vũ.
Có sinh linh cường đại bay qua, có sinh linh cưỡi yêu thú lao nhanh đi.
Nhưng đều cách nhau rất xa, không ai tới gần ai.
Giờ phút này, trong không trung, một đội ngũ khống chế một phi thuyền lướt qua.
Đầu phi thuyền, có mấy thanh niên thiếu nữ đứng đó quan sát mặt đất.
Tiên tộc!
Đúng vậy, cách rất xa nhưng Tô Vũ đã nhận ra là Tiên tộc.
Những kẻ này trông đều rất trẻ, Tiên tộc đều mang theo vẻ tiên khí, trên thực tế, Tô Vũ cảm thấy vẻ ngoài tiên khí phiêu phiêu kia của bọn họ có khả năng là nhờ mở ra thông thiên khiếu, mỗi ngày pẹt pẹt pít pít pịt pịt không ngừng, làm cho tiên khí phiêu phiêu, tiên khí vờn quanh.
Cái gọi là tiên khí chỉ là thủ thuật che mắt mà thôi.
Trong ngọc cảm ứng của hắn xuất hiện tổng cộng 16 điểm sáng, không ít chút nào.
Thực lực cũng không yếu, 3 vị Sơn Hải, 6 vị Lăng Vân, 7 tên còn lại là Đằng Không cảnh.
Tại đây, muốn thâm nhập chiến trường Chư Thiên, Đằng Không thật sự chỉ là khởi bước.
Trên thiên thuyền, đám người quan sát mặt đất cũng nhìn thấy Tô Vũ.
“Nhân tộc Đằng Không cảnh!”
“Thực lực không tệ lắm, hình như là Đằng Không đỉnh phong.”
Trên thuyền, đám thanh niên nam nữ thảo luận, lộ vẻ coi thường coi khinh, ở đây, dù Đằng Không có mạnh đến đâu thì cũng chỉ là Đằng Không.
Có người cười nói: “Không tệ lắm, dám một mình di chuyển ở giới vực, có lẽ thực lực không yếu, nhìn dáng vẻ thì là Chiến Giả, không phải người Đại Tần phủ thì là Đại Hạ phủ.”
Rất dễ đoán, trong Nhân tộc, Chiến Giả Đằng Không cảnh dám chạy đến đây thì chỉ có Chiến Giả Đại Hạ phủ và Đại Tần phủ.
Mà cũng có khả năng là đội kền kền của Nhân tộc, gia hỏa không muốn sinh tồn trên chiến trường Chư Thiên.
“Các ngươi đoán xem hắn có biết Tô Vũ không?”
Nhắc tới Tô Vũ, có người cảm khái: “Cửu Huyền đã chết, Tô Vũ kia... Lá gan thật lớn! Nghe nói Huyền Hách tiên vương...”
“Nói năng cẩn thận!”
Phía sau, có lão giả Sơn Hải khẽ quát một tiếng, ngăn bọn họ thảo luận về tiên vương.
Rồi lại có hộ đạo giả mở miệng: “Ra cửa nhất định phải cẩn thận, đừng tùy tiện chọc phải cường địch! Kể cả Nhân tộc phía dưới, ngươi cảm thấy đó là Đằng Không, nhưng chưa chắc hắn đã là Đằng Không! Mà dù chỉ là Đằng Không thì cũng không có nghĩa hắn là kẻ yếu, Tô Vũ chỉ là Lăng Vân, Liễu Văn Ngạn cũng mới vừa vào Lăng Vân...”
Lão giả giáo huấn: “Trong các ngươi, có người mới tới Chư Thiên chiến trường, có người đã ở đây mài giũa nhiều năm, nhưng phần lớn đều chỉ mới ra khỏi chiến khu Bắc bộ lần đầu tiên!”
Tiên tộc chiếm cứ phương Bắc, Thần tộc chiếm cứ chiến khu Tây bộ đối diện Nhân tộc, Ma tộc ở chiến khu Nam bộ.
Vân Tiêu cổ thành khá gần phía Bắc, Tiên tộc đi Tinh Thần hải đều đi đường này.
Thái độ bọn họ lập tức nghiêm túc hẳn lên, đúng như lời lão nhân nói, dù có người đã tới chiến trường Chư Thiên từ lâu, nhưng đây là lần đầu tiên bọn họ ra khỏi địa bàn Tiên tộc.
Tinh Thần hải ở trung ương chiến trường Chư Thiên, địa bàn rộng lớn kinh người.
Cái gọi là chiến khu tứ bộ kỳ thật chỉ là bên ngoài Tinh Thần hải.
Nhưng, Tinh Thần hải không ảnh hưởng đến đại chiến của các tộc, bởi vì Tinh Thần hải... Ở trên không!
Đúng vậy, ở trên không trung.
Tinh Thần hải lơ lửng giống như biển sao trời, cho nên mới được mệnh danh là Tinh Thần hải, là một nơi rất đặc thù, phía dưới Tinh Thần hải là đại lục, một khối đại lục có diện tích rộng lớn vô biên, được xưng là đại lục đáy biển.
Đại lục này mới là chiến trường chính cho vạn tộc chinh chiến.
Khu vực như Đông Liệt Cốc chỉ là khu vực phòng thủ, chỉ tiến hành đại chiến quy mô nhỏ, tác chiến quy mô lớn thường xảy ra ở đại lục đáy biển, có thể cho quân đội tứ bộ và cả cường giả thuận lợi đi đến.
. . .
Trên thiên thuyền, mọi người sôi nổi đàm luận.
Ở phía dưới, Tô Vũ cố gắng thay đổi lộ tuyến cho nó hơi chếch đi, tránh trường hợp bị bọn họ bay phía trên theo cả đường.
Nhưng đúng lúc này, trên thiên thuyền, có người hét lớn hỏi: “Nhân tộc bên dưới, ngươi đến từ phủ nào?”
Tô Vũ ngẩng đầu, cảm thấy nghi hoặc, rảnh quá nên muốn gây sự à?
Muốn chiến một trận không?
Được, ba vị Sơn Hải, có kẻ là Sơn Hải đỉnh phong, không dễ chọc, nhưng Tô Vũ không quá sợ hãi, nghe thanh âm hư vô mờ mịt kia, hắn cảnh giác đáp: “Đến từ Đại Hạ phủ!”
“Quả nhiên!”
Tiên tộc đặt câu hỏi gật đầu, y cười cười, có vẻ là vừa lòng với phán đoán của mình.
Vừa rồi mấy người đang thảo luận xem rốt cuộc Nhân tộc bên dưới đến từ phủ nào.
Y nói là Đại Hạ phủ, có người nói là Đại Tần phủ, hiển nhiên là y đã đoán đúng.
“Ngươi muốn tới Tinh Thần hải sao?”
Tiên tộc kia lại dò hỏi, Tô Vũ đành phải trả lời: “Đúng vậy, đi thu thập ít đồ.”
“Muốn đồng hành không?”
Thanh niên Tiên tộc đề nghị: “Có thể mang ngươi theo, tránh cho ngươi đi một mình, khu ngoại ô này không an toàn! Ngươi không cần lo lắng, ta chỉ muốn hỏi ngươi ít chuyện về Nhân tộc, Nhân Tiên liên minh, còn có minh ước.”
Tô Vũ cảnh giác, trầm giọng đáp: “Không dám làm phiền mấy vị tiên nhân!”
Thanh niên kia cười nhạt, “Không có việc gì! Nhân tộc, cự tuyệt lời mời của Tiên tộc là hành động không hữu hảo, ngươi cảm thấy thế nào?”
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!