Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Vạn Tộc Chi Kiếp - Tô Vũ (FULL)

Đối với các đại gia tộc, thời khắc này Tô Vũ cũng đã phần nào hiểu được tư duy của bọn họ.

Hết sức thực tế!

Cho ngươi 1000 điểm công huân khi Trúc Cơ, ngươi không thành công hoặc là Trúc Cơ không mạnh, tiếp theo không chỉ không tài trợ ngươi mà khả năng là chi phí sau này ngươi đều sẽ bị cắt đứt.

Khi đối ngươi hào phóng thì sẽ rất hào phóng, lúc tuyệt tình lại cũng hết sức tuyệt tình.

"Dùng tiền quá nhiều, lại không thu về ích lợi gì..."

Tô Vũ cũng nhức đầu!

Hệt như sư phụ của mình vậy, nhất mạch của mình đã định trước là quỷ nghèo, thiệt cho hắn lúc trước còn cảm thấy hơn một ngàn điểm công huân có thể dùng được rất lâu!

"Mau đánh vào Bách Cường bảng, kiểm tra tháng đứng thứ nhất, làm lớp trưởng cũng không tệ, còn có đủ loại ban thưởng tranh tài, ta đều nên tham gia!"

"Còn nữa, tiền kiếm được bất ngờ... tốt nhất có thể đến nhiều thêm một chút!"

"Lưu Hồng rất có tiền mà, gã luôn nhằm vào ta... Gã còn có học viên, mặt khác, đệ đệ của gã khẳng định cũng sẽ có tiền..."

Giờ khắc này, Tô Vũ đã đánh chủ ý đến nhất hệ của Lưu Hồng.

Không đơn thuần là bọn họ mà còn cả hệ của cái tên Chu Bình Thăng kia nữa, còn có hệ của Chu phủ trưởng, đều không phải là người tốt lành gì.

Một mực khi dễ chúng ta!

Tô Vũ lại nhìn về phía Hạ Hổ Vưu, "Thu thập cho ta một phần tình báo, hết thảy đều là tình báo liên quan tới đám người Chu Bình Thăng, Lưu Hồng, Hồ Văn Thăng, chủ yếu là về học sinh của bọn họ. Xem thử ai có thực lực chưa tới Vạn Thạch, hoặc là mấy kẻ mới vào Vạn Thạch ấy..."

"Hả?" Hạ Hổ Vưu sững sờ, tiếp đó liền dâng lên kích động: "Chuẩn bị làm một chuyến à?"

Dứt lời, cậu lại hào hứng nói: "Ta thấy ngươi chọn người này là tốt nhất! Hạ Thiền! Nàng là học sinh của Chu phủ trưởng, trời sinh đã không hợp nhau với hệ của các ngươi. Nàng thực lực mạnh, lại kiêu ngạo không chịu được, nếu ngươi khiêu chiến nàng, nàng tuyệt đối sẽ không cự tuyệt, mà nàng còn tự tin nhất định sẽ thắng! Ngươi mà thắng nàng vậy liền phát tài!"

"..." Tô Vũ cạn lời với tên mập đối diện: "Các ngươi không phải đều là người Hạ gia sao?"

"Vậy thì sao, người Hạ gia nhiều lắm, ta cũng không phải dòng chính, quan tâm nàng làm gì!"

"Ngươi còn dám mở phiên giao dịch nữa à?"

"Làm gì không dám!" Hạ Hổ Vưu cười đắc ý, "Cẩn thận một chút, không sao hết! Tô Vũ, có nắm chắc không? Có nắm chắc thì ta mỗi ngày đều tìm cho ngươi một đối thủ, nếu ngươi ngại chủ động khiêu chiến cũng không sao, ta sẽ tìm người dẫn dắt dư luận giúp ngươi, để bọn hắn tự tìm tới ngươi..."

Hạ Hổ Vưu cười âm hiểm: "Tiền của bọn gia hỏa này mà không kiếm thì là đồ ngu! Tô Vũ, trước đó ta đã nói với ngươi, ở học phủ mà ngươi không tàn nhẫn chút thì làm sao đứng vững gót chân? Còn về chuyện cướp đoạt tài nguyên của chúng thì không cần áy náy... Quy tắc học phủ là như thế, tài nguyên tập trung đến tay một bộ phận thiên tài, ngươi không muốn, những người khác cũng sẽ không khách khí với ngươi đâu!"

Tô Vũ thở hắt ra: "Trước tiên cứ giúp ta thu thập tư liệu đã, xong thì đưa cho ta, ta nhìn kỹ rồi hẵng nói! Trước đó ta đã dùng tinh huyết bạo phát chiến lực Vạn Thạch rồi, bọn họ sẽ không sơ ý nữa đâu."

"Cũng phải..."

Hạ Hổ Vưu có chút tiếc nuối, đáng tiếc quá đi.

Thực lực chân chính của Tô Vũ không đủ, dựa vào tinh huyết thì vẫn còn chưa vững gót, không thể tin tưởng được.

Hai người lại hàn huyên một hồi, rồi cùng đi về phía giảng đường.

Còn về phần những bạn học khác, lần này cũng không ai kết bè kết đội.

Người ban đầu đã không nhiều, đa phần đều ở trong khu cao đẳng và khu hạng nhất, Tô Vũ cũng lười đi giả vờ làm người tốt, những tên kia ai ai cũng cao ngạo khó chịu, đi tới bên đó chưa hẳn có thể tìm được người.

"Kế hoạch có thể là phải thay đổi một chút..."

Trên đường, Tô Vũ có chút bất đắc dĩ.

Có lẽ là ta khiêm tốn không nổi nữa rồi!

Thực lực của hắn không cho phép!

Không, phải nói, điểm công huân của hắn không cho phép a!



Ban ngày đi học cũng không có ai gây chuyện, bây giờ mới vừa vào học không lâu, đại đa số mọi người cũng đều ở giai đoạn tu luyện cường độ cao.

Chỉ khi gặp được một chút bình cảnh nhỏ, hoặc là khi tranh đoạt Bách Cường bảng thì không khí ban Cao cấp mới có thể náo nhiệt hơn.

Còn về phần tranh tài thần văn mà Lưu Hồng nói hoàn toàn chẳng qua chỉ là thi đấu nhỏ mà thôi.

Nó không tính là tranh tài chính quy, đó chỉ là thủ đoạn kích thích của học phủ.

Vả lại hiện tại còn cách lúc tranh tài một quãng thời gian chứ không phải ngay bây giờ, cho nên Tô Vũ cũng không quá gấp gáp, chờ Bạch Phong ra ngoài sẽ hỏi lại xem sao.

...

Hiệu suất của Hạ Hổ Vưu vẫn là rất nhanh.

Chuyện ngày mùng 6 Tô Vũ nói với cậu ta, đến ngày 8, 60 giọt tinh huyết Phá Sơn ngưu đã tới tay, Hạ Hổ Vưu còn miễn phí tặng kèm một phần tư liệu, cái tên này hẳn là chỉ ước gì Tô Vũ làm ra chút chuyện.



Trung tâm nghiên cứu Văn Đàm.

Sau khi đọc lướt qua một đoạn bản tư liệu mà Hạ Hổ Vưu đưa cho, Tô Vũ mới hiểu được, Đơn thần văn nhất hệ rốt cuộc mạnh tới cỡ nào!

Người dẫn đầu Đơn thần văn nhất hệ bây giờ chính là Chu Minh Nhân, cường giả Sơn Hải cảnh cửu trọng.

Ngoại trừ Chu Minh Nhân ra thì còn có mấy vị Sơn Hải cảnh khác tọa trấn.

Đương nhiên, trên thực tế, bây giờ có một số việc thì những cường giả này đã không quá quan tâm nữa.

Nhất hệ này trước mắt người phụ trách sự tình nội bộ của học phủ không phải là Chu Minh Nhân, mà là một vị Sơn Hải cảnh khác tên là Trịnh Ngọc Minh.

Trịnh Ngọc Minh, Sơn Hải nhất trọng.

Nghiên cứu viên cao cấp, Các lão mới gia nhập Tu Tâm các, đại đệ tử của Chu Minh Nhân, mạch chủ của đơn thần văn hệ...

Tô Vũ vẫn là lần đầu tiên biết còn có cách gọi mạch chủ như vậy.

Đây không phải xưng hô rộng rãi chính thức, mà là các mạch tự thống nhất gọi người chủ sự.

Đa thần văn nhất hệ cũng có mạch chủ, không phải Hồng Đàm mà là Trần Vĩnh.

Người như Hồng Đàm thông thường đã thoát ly cảnh giới sẽ không quá quan tâm tới chút chuyện thế tục nữa, nhiệm vụ chủ yếu của mạch chủ chính là phụ trách xử lý một vài việc vặt vãnh, là kiểu nhân vật giống như đại quản gia.

Đơn thần văn nhất hệ, Trịnh Ngọc Minh chính là mạch chủ.

Đương nhiên, y đã tiến nhập Sơn Hải cảnh, tấn cấp Các lão, tiếp qua mấy năm nữa y sẽ buông xuống vị trí mạch chủ, chuyên tâm làm Các lão.

"Chu Minh Nhân có 6 đệ tử đích truyền, Trịnh Ngọc Minh, Sơn Hải cảnh."

"Hồ Văn Thăng, Đằng Không cửu trọng."

"Hạ Thiền, Thiên Quân thất trọng."

Ngoại trừ ba vị này, còn có một người Tô Vũ cũng biết, "Chu Bình Thăng, Lăng Vân thất trọng."

6 đệ tử, 4 người ở trong học phủ, hai người khác thì một người đã ngã xuống, một người bây giờ đang phát triển trong Trấn Ma quân, sẽ không trở về học phủ, Tô Vũ cũng không quá quan tâm.

Hạ Thiền thì không cần phải nói, nàng mới vừa vào học phủ, địa vị không thấp, Chu Minh Nhân kỳ thật đã rất nhiều năm không thu nhận học sinh, Hồ Văn Thăng từng là người cuối cùng mà ông nhận, hiện tại là Hạ Thiền.

Tô Vũ vốn cho rằng Lưu Hồng là học sinh của Chu Minh Nhân, kết quả lại phát hiện không phải.

Lưu Hồng, là học viên của một vị Các lão khác trong đơn thần văn nhất hệ.

Bất quá vị Các lão ấy thọ nguyên giống như đã sắp đến đại hạn, bây giờ rất ít lộ diện, từ khi nhận Lưu Hồng xong thì có năm sáu năm đều không xuất hiện trong học trong phủ, tình huống cụ thể không ai biết.

Cho nên tuy Lưu Hồng là thiên tài của đơn thần văn nhất hệ nhưng không phải đệ tử đích truyền của Chu Minh Nhân, vì vậy thế hệ của gã lấy Hồ Văn Thăng làm chủ.

"Thế hệ Chu Minh Nhân lấy tu vi Sơn Hải cảnh làm chủ."

"Đích truyền của ông cảnh giới nào cũng có."

"Ở trường 4 vị đích truyền kia ngoại trừ Hạ Thiền mới tới thì ai cũng đều thu học sinh, 3 người nọ đều đã kín chỗ."


Học phủ quy định trợ lý nghiên cứu viên chỉ có thể nhận 2 học viên, sơ cấp là 4 vị, trung cấp 6 vị, cao cấp thì không hạn chế.


Trước đó, Trịnh Ngọc Minh cũng chỉ là nghiên cứu viên trung cấp, giống như Chu Bình Thăng, hai người đều có 6 học sinh, Hồ Văn Thăng thì có 2 học sinh, Trần Khải chỉ là một trong số đó.


Cho nên đời thứ ba đích truyền, bọn họ chỉ có 14 người.


Mà trong đó lại có 8 người chưa Đằng Không, 6 người kia thì đã Đằng Không, dù sao Trịnh Ngọc Minh đều đã là Sơn Hải, Chu Bình Thăng cũng là Lăng Vân thất trọng.

"Ở trường 4 vị đích truyền kia ngoại trừ Hạ Thiền mới tới thì ai cũng đều thu học sinh, 3 người nọ đều đã kín chỗ."

Học phủ quy định trợ lý nghiên cứu viên chỉ có thể nhận 2 học viên, sơ cấp là 4 vị, trung cấp 6 vị, cao cấp thì không hạn chế.

Trước đó, Trịnh Ngọc Minh cũng chỉ là nghiên cứu viên trung cấp, giống như Chu Bình Thăng, hai người đều có 6 học sinh, Hồ Văn Thăng thì có 2 học sinh, Trần Khải chỉ là một trong số đó.

Cho nên đời thứ ba đích truyền, bọn họ chỉ có 14 người.

Mà trong đó lại có 8 người chưa Đằng Không, 6 người kia thì đã Đằng Không, dù sao Trịnh Ngọc Minh đều đã là Sơn Hải, Chu Bình Thăng cũng là Lăng Vân thất trọng.

Nhấn Mở Bình Luận