Hôm sau, do đã tạm thời đàm phán ổn thỏa điều kiện với phía Mỹ, đại diện Vương gia, Lục gia và Long gia đẩy chậm tiến độ, dẫn đầu những người đại diện khác của các gia tộc Thiên Tự Hào, cùng các lãnh đạo cấp cao bí mật tới một khu resort ở Lâm An – ven biển Đông Nam. Họ mời Lâm Đại Nguyên và người nhà của Lâm Phi, những người thuộc Truyền Kỳ Thế Đại như Kaysone, Khương Tiểu Bạch tới.
Người được hộ tống tới còn có cả đám người Lý Úy Nhiên và Diệp Vô Nhai. Ngoài mục đích tới tham gia lễ truy điệu, họ tới đây cũng vì để bảo vệ một số nhân vật quan trọng.
Dù sao, 10 sát thủ sẽ tới Lâm An thì đã có 3 người. Họ không đem theo cao thủ Tiên Thiên, làm sao có thể an tâm mà ngồi xuống bàn bạc công việc.
Lâm Đại Nguyên đã trải qua một đêm vô cùng đau khổ. Tuy ông còn chưa phục hồi lại tinh thân, nhưng nhìn thấy những vị lãnh đạo quốc gia thường ngày chỉ thấy trên TV tới đón mình, ông vẫn cảm thấy vô cùng kinh ngạc. Ông cảm thấy như mình được đặt trên đám mây bay bổng, bồng bềnh. Thậm chí khi Vương Chính bắt tay ông, hỏi thăm ông vài câu, ông vẫn không biết nên làm gì.
Tuy nhiên, rõ ràng là những người này không hướng về lão đầu tử Lâm Đại Nguyên. Họ tập trung nhiều hơn đến những người cầm đầu như Kaysone, Natasha, những vị lãnh đạo thuộc Truyền Kỳ Thế Đại.
Trên thực tế, qua một đêm bàn bạc, mấy người Kaysone đã quyết định, tuy Lâm Phi đã ra đi, nhưng họ cũng phải hoàn thành di nguyện của Lâm Phi, không để vật chất S được lưu truyền bên ngoài làm hại đến con người.
Vì thế, trong cuộc họp, mọi người đều thể hiện những yêu cầu rõ ràng, không cho phép Hạ Quốc tiếp tục thí nghiệm vật chất S. Nếu chính phủ Hạ Quốc vẫn cố chấp, họ sẽ ngăn cản đến cùng.
Dĩ nhiên, các quan chức Hạ Quốc sẽ không đồng ý. Lục Trường Minh của nhà họ Lục là lãnh đạo nhân viên An ninh cho rằng, việc thứ nhất là có thể trở ngại đến việc bảo vệ an ninh quốc gia, vì rất có thể các quốc gia khác đang nắm giữ những kỹ thuật tiên tiến để phát triển binh sỹ của họ. Nếu Hạ Quốc tụt hậu sẽ xuất hiện cục diện khó theo đuổi.
Hơn nữa, vì đám người Natasha không phải là người sản xuất ra vật chất S, không giống như Lâm Phi, biết được những nguyên lý cụ thể của loại vật chất này, do đó họ không có sức thuyết phục.
Càng nói chuyện, vẫn là Vương Chính bàn bạc cùng Sự Lão, thấy cục diện có vẻ không ổn. Thậm chí, thành viên Ẩn Long mà Bộ An ninh đưa tới cũng bắt đầu chuẩn bị súng ống. Vương Chính tỏ vẻ cười ha hả. Chuyện này có thể kéo dài thêm một chút, đợi lễ truy điệu của Lâm Phi kết thúc, nhập thổ an toàn, tiếp tục bàn cũng không muộn.
Chờ sau khi giải tán cuộc họp, đại biểu mấy gia tộc lớn tiếp tục quay về khu resort họp bí mật.
- Lẽ nào lại như vậy? Không chịu làm việc cho Hạ Quốc chúng ta, không chịu hợp tác với chúng ta, đã vậy còn yêu cầu chúng ta không được tiến hành thí nghiệm vật chất S sao? Bọn chúng cho rằng chính phủ Hạ Quốc chúng ta sẽ sợ chúng chắc?
- Nếu không phải chúng ta còn khách khí, lúc này đã đưa một hạm đội tới phong tỏa cả bãi biển, quân đội thiết giáp tỉnh Giang trực tiếp tiến quân, nghiền nát bọn chúng ra rồi.
- Hiện nay, người lãnh đạo của chúng – Lâm Phi đã bị sét đánh chết. Bọn chúng cho rằng người nào cũng như Scarpe, chúng ta không thể làm gì được sao?
Người lên tiếng đầu tiên là người nóng tính nhất Long gia, Long lão tam.
- Lão tam, chú yên tĩnh một chút đi, đã bao nhiêu tuổi rồi, còn ra thể thống gì nữa.
Long lão đại – Long Khi ra lệnh, chau mày nói:
- Tuy chúng ta có thể dùng quân đội tiêu diệt bọn họ, nhưng ít nhiều cũng sẽ có trường hợp cá lọt lưới. Hơn nữa, chúng ta sẽ tổn thất không ít nhân lực. Nếu xử lý không thỏa đang, được còn ít hơn mất.
Ánh mắt Lục Trường Minh vẫn nhìn sang Vương Chính ở phía đối diện. Ông ta vẫn đang cười híp mắt thưởng trà, không nói một lời.
- Lão Vương, mấy lão già ở bên trong, điểm của ông là nhiều nhất. Sao rồi, vừa giảng hòa xong lại không nói gì nữa à?
Vương Chính thấp giọng cười:
- Lục lão đầu, không phải ông đã có phương án sẵn rồi sao. Tôi không nói, ông cũng sẽ làm như vậy thôi mà.
Ánh mắt Lục Trường Minh lóe lên tinh quang. Lão tặc này, chả trách chưa bao giờ thua trận trên chính đàn, đúng là một lão già giảo hoạt. Chỉ mong là thế hệ thứ hai nhà họ Vương không giống lão ta, nếu không chắc chắn sẽ rất khó đối phó.
Đời thứ hai nhà họ Lục vô cùng ngay thẳng. Nếu không phải thân thể khỏe mạnh, có thể dựa vào đó mà phát triển, chắc chắn sẽ gặp rất nhiều thua thiệt. Đời thứ ba lại chỉ có một mình Lục Vũ Phỉ tạm được, nhưng lại thiếu một nhân vật linh hồn, chung quy vẫn là một mối họa lớn.
Nhớ đến việc này, trong đầu ông ta liền hiện lên một bóng hình xinh đẹp khiến ông ta vừa yêu vừa hận. Nếu đứa bé đó đừng quật cường như vậy, kiên quyết không chịu hạ mình với ông ta, mười mấy năm tương lai của Lục gia, cho dù là một trăm năm sau, cũng không cần lo lắng.
- Lục lão đầu, nếu ông đã có biện pháp, không bằng nói ra xem để chúng tôi tham mưu cùng. Mấy tiểu bối đều ở đây, để chúng học hỏi thủ đoạn lãnh đạo Bộ An ninh Hạ Quốc 20 năm của bác Lục.
Phương Thư Hải nói.
Ở đây còn có thế hệ thứ hai và vài người thuộc thế hệ thứ ba của các gia tộc, chúng đều là cán bộ cấp cao giữ chức vụ ở các địa phương hoặc chính đàn.
Lục Trường Minh phục hồi lại tinh thần, cười nói:
- Lễ truy điệu là hai ngày sau. Trong hai ngày này, tôi cho rằng, chúng ta vẫn nên đám phán ít nhất hai lần nữa với đám người Truyền Kỳ Thế Đại kia. Lấy việc Lâm Phi có mấy quan hệ với người Hạ Quốc chúng ta, có thể để bọn họ tới giám sát, giúp đỡ chúng ta hoàn thành thí nghiệm về vật chất S.
- Như vậy, họ có thể an tâm hơn. Chúng ta cũng có thế nhân cơ hội nay giữ họ lại. Còn về sau thế nào, sau này hãy tính. Chúng ta cũng có những người bảo vệ cao cấp hơn.
Nói đến đây, ánh mắt Lục Trường Minh bỗng trở nên sắc bén:
- Nếu họ cố ý chống cự, không để chúng ta tiến hành thí nghiệm, bọn họ sẽ trở thành mối hiểm hoạt lớn nhất của Hạ Quốc chúng ta. Chúng ta không thể cho phép một đám dị nhân đó tạo ra uy hiếp cho sự an toàn quốc phòng an ninh của Hạ Quốc.
- Để họ đi, đương nhiên không thể. Nhưng giết họ ở đây, sẽ làm náo loạn dân chúng, liên lụy đến những người dân bình thường.
- Tôi cho rằng, chúng ta có thể giả vờ chọn một vùng đất phong cảnh tuyệt đẹp, khí hậu ôn hòa để tiễn biệt Lâm Phi, đưa bọn họ đến một hòn đảo ở phía Đông Nam cách Lâm An không xa lắm.
- Tổ chức lễ truy điệu trên đó, chẳng khác gì tạo cơ hội để chúng ta bắt ba ba trong lọ. Đến lúc đó, tối hậu thư ban ra, nếu họ không quy thuận, chúng ta sẽ trực tiếp san bằng vùng đất đó.
- Biện pháp này… quả thật có thể giảm bớt được nhiều mối lo lắng.
Long Khi gật đầu, nhưng rồi lại do dự nói:
- Nhưng Lâm Phi có trí tuệ siêu cấp. Bọn họ chắc chắn có thể phát hiện ra phương hướng của hải quân chúng ta.
- Nếu khi đó bị bọn họ phát hiện, chẳng phải chúng ta cũng sẽ gặp nguy hiểm sao? Dù sao, nếu chúng ta không phái một số người quan trọng xuất hiện trên đảo, họ sẽ nghi ngờ.
Lục Trường Minh đã tính trước đến việc này:
- Long lão đại, ông có nhớ đến trận chiến thành danh của Scarpe, liên tiếp đánh bại hai trận lớn quang minh và hắc ám không. Làm như vậy để làm gì?
- Cánh tay trái Cai Ẩn?
- Không sai.
Lục Trường Minh đáp:
- Cánh tay trái Cai Ẩn, tuy có điểm kỳ bí, nhưng so với chúng ta, nó quá mức hư vô mờ mít. Phân nửa chỉ là một dị vật, một loại biểu tượng của tổ tiên Huyết tộc.
- Huyết tộc của hội nghị Hắc Ám luôn hy vọng có thể lấy được cái đó từ trong tay Truyền Kỳ Thế Đại, tìm bảo vật của họ về. Chỉ tiếc là, họ đã làm tổn thương quá nhiều cao thủ cấp thân vương, cho dù Lâm Phi có chết, bọn họ cũng không dám tùy tiện động đến người của Truyền Kỳ Thế Đại.
- Nhưng nếu như có sự giúp đỡ của chúng ta, chắc chắn họ sẽ nhiệt tình tham gia. Nhân cơ hội nay vây hãm đám người Truyền Kỳ Thế Đại đó trên đảo.
- Chúng ta chỉ cần nói kế hoạch này với họ, chắc chắn bọn họ sẽ rất hứng thú với nó. Vì đây là cơ hội lớn nhất với họ. Mà chúng ta có thể lợi dụng họ, biến họ trở thành đám vệ sĩ rẻ tiền cho mình.
- Sau khi chuyện này thành công, nếu họ có thể hỏi được tung tích của tay trái, chúng ta rộng lượng tặng lại cho họ. Nếu chúng ta muốn hỏi tung tích của trí tuệ nhân tạo siêu cấp, ít nhất cũng không để nó rơi vào tay các quốc gia khác.
- Tốt lắm! Biện pháp này rất hay! Nếu thế lực thế giới ngầm có thể giúp đỡ chúng ta, chúng ta sẽ ở thế bất bại. Những người học võ cổ của Hạ Quốc có thể ung dung ngồi giữa hưởng lợi, không cần tổn thương đến gân cốt.
- Để những người huyết tộc kia đánh nhau với đám người Truyền Kỳ Thế Đại. Chúng ta chỉ cần đến điểm cuối cùng, oanh tạc bọn họ. Cho dù đám người kia có bản lĩnh lớn đi chăng nữa nhưng giữa biển cả mênh mông, họ cũng khó mà xoay chuyển tình thế.
Long lão tam thỏa mãn nói.
- Tôi cũng đồng ý với kế hoạch này. Liên lạc với thế giới ngầm, nhà họ Vương chúng tôi không thể làm được, nhưng những công tác chuẩn bị, bố trí lễ truy điệu, nhà họ Vương sẽ xử lý.
Vương Chính cười híp mắt, nói với con trai trưởng Định Khôn ở bên cạnh:
- Định Khôn, con bàn bạc với mấy người ở tỉnh Giang đi, sắp xếp mọi chuyện trong vòng 1 ngày.
Không ít người xem thường trong lòng. Lão hồ ly này chuyên chọn chuyện tốt để làm. Nhà họ Vương các người đi tiếp đãi những người thuộc Truyền Kỳ Thế Đại, chẳng phải là muốn lén mua chuộc họ sao?