Không có việc gì làm nên bữa tối Gil đi dạo một vòng quanh thị trấn, những con đường quen thuộc đã được bước chân hắn lấp đầy suốt một năm qua. Vị vua quyền uy thuở sơ khai của nền văn minh Lưỡng Hà cách đây 2500 năm trước đang ưu tư về con người ở thời đại này thật khác xa thế hệ con người ở thời đại của Gil - thời đại mà nô lệ vẫn còn chiếm đa số và Gil có lúc nắm trong tay cả hàng ngàn nô lệ, sống chết của họ đều nằm trong tay Gil và họ hoàn toàn phục tùng vị vua là một vị á thần. Gil nghĩ rằng ở mỗi thời đại con người đều mỗi khác, như hôm nọ có đám trẩu tre ngáng đường gây sự với hắn, dĩ nhiên với tính cách cao ngạo và coi thường con người, miệng luôn gọi những kẻ đó là tạp chủng, Gil đã có thể giết bọn chúng, không hiểu sao hắn có thể nhịn nhục và rẽ bước đi lối khác.
Gil vẫn chọn cách đi dạo như một cách tiêu khiển. Tuy khế ước giữa King of Heroes và Thanh Phong chỉ ràng buộc chủ nhân - thuộc hạ nhưng trên thực tế giữa hai người họ là mối quan hệ đối tác làm ăn, Gil vốn là vị vua của các anh hùng nên tính khí cao ngạo không chấp nhận phục tùng ai cả, Thanh Phong cũng chưa bao giờ có ý nghĩ áp đặt chủ nhân lên Gil, dù cho Phong có sở hữu ba dấu ấn mệnh lệnh có thể bắt buộc vị vua giáp vàng đó thực hiện theo lệnh của mình nhưng gã không bao giờ dùng đến, bởi vì gã không muốn mình trở thành hình ảnh xấu trong mắt của Gil, hơn nữa Gil luôn thực hiện các yêu cầu của Thanh Phong mà không có đòi hỏi gì khiến Phong cũng yên tâm. Gil cũng tương đối độc lập với Phong nên cũng được tự do theo ý muốn của mình.
Gil dừng trước một quán bar, nhạc xập xình với những người khách nhảy múa điên cuồng trong đó. Chủ quán bar là một cô gái bí ẩn, nơi đây khách đủ mọi thành phần kể cả Vampire, tinh linh, yêu ma, có cả học sinh học viện nữa. Tối nay nhóm bạn học viện chỉ có Phan Đỗ Long Duy - Lâm Ngọc Thanh (trốn gia đình đi chơi cùng bạn trai), Phan Trọng Tuấn - Amelia Phoenix (hồi chiều cả hai ghé quán kem nói chuyện còn đang dang dở và gặp Phan Đỗ Long Duy với Lâm Ngọc Thanh ở đấy rồi cả bốn quyết định vô bar chơi).
Ở bàn gần quầy bar là nhóm Tuấn đang ngồi, cả bốn gọi một két bia tới. Ngọc Thanh uống cầm chừng nên còn khá tỉnh, Trọng Tuấn, Amelia và Long Duy nốc tới bến. Chừng mười mấy hai chục lon Amelia mới có biểu hiện bắt đầu xỉn, Long Duy với Trọng Tuấn cũng sắp quắc cần câu. Bỗng Amelia để ý thấy Trọng Tuấn nhìn cô như muốn... xơi "thịt" cô vậy khiến mặt cô đỏ như gấc chín vội quay đi chỗ khác tránh ánh nhìn của Tuấn thì cô phát hiện Gil đang tiến tới chỗ quầy bar, hình như hắn không nhìn thấy cô.
Gil ngồi phốc lên ghế gọi một ly rượu Brandy, cách bên hắn một chiếc ghế là một chàng trai đeo kiếng đen đang nói chuyện với một cô gái xinh đẹp ở độ tuổi hai mươi lăm dường như là chủ quán bar. Cô gái nói: "Thì ra cô gái người yêu của anh đã mất cách đây trăm năm khiến anh vẫn đau buồn đến giờ. Tôi có thể vinh hạnh được biết tên cô ấy không?"
Chàng trai đáp: "Cô ấy là một con người tên là Gia Linh."
Cô gái đáp: "Dường như chúng ta có điểm chung, phu quân tôi giờ không biết chuyển sinh nơi đâu sau khi chúng tôi bị chia cắt cả mấy nghìn năm. Từ đó đến nay tôi không ngừng tìm kiếm tung tích của anh ấy. Về chuyện của anh, sao anh không biến cô ấy thành Vampire giống như anh hả?"
Chàng trai trả lời: "Xem ra cô còn chịu nỗi đắng cay hơn tôi, ngay cả chồng mình cũng không biết nơi nao. Thực ra tôi vốn là một Vampire thuần chủng lang thang, rày đây mai đó chứ không có định cư theo kiểu tổ chức xã hội như các Vampire khác. Việc biến cô ấy từ một con người thành Vampire sẽ làm hại đến cô ấy, con người và hơn hết sự tồn tại của Vampire có thể sẽ bị lộ ra ngoài sẽ khiến con người truy sát Vampire chúng tôi."
Cô gái kia thắc mắc: "Tại sao?"
Chàng trai trả lời: "Vì đa phần Vampire có nguồn gốc từ con người chuyển sinh qua không kiểm soát được chính mình, họ hành động theo bản năng của loài thú hoang và luôn cảm thấy luôn khát máu cùng cực. Chúng bạ gặp ai cũng hút máu khiến cho sự tồn tại của cộng đồng Vampire có nguy cơ bị lộ nên các trưởng lão Vampire ra quyết định cấm các Vampire thuần chủng biến con người thành Vampire với bất kỳ lí do gì. Từ đời Lý Thái Tổ có xảy ra một vụ gây ra sự xáo trộn kinh khủng khiến Vampire thuần chủng bị một phen hãi hùng cũng bắt nguồn từ chuyện biến con người thành Vampire mà ra."
Cô gái hớp một ly rượu rồi nói: "Ra thế, mọi chuyện đều có nguyên nhân của nó."
Chàng trai nói: "Giờ tới lượt cô em đó."
Cô gái mỉm cười: "Anh có biết tôi là ai chăng?"
Chàng trai cười nói: "Tôi được biết người sở hữu bar này là Giáng Hương?"
Cô gái cười rạng rỡ: "Tại sao anh lại quả quyết như thế?"
Chàng trai đoán: "Cô nói chuyện nãy giờ điềm đạm, ôn nhu có sự đồng cảm sâu sắc như thế còn gì?"
Cô gái cười lớn: "Ha ha, thật chính xác. Bái phục huynh đài."
Chàng trai cười nói: "Chỉ là đoán mò thôi."
Cô gái cười buồn tâm sự: "Tôi vốn là tiên nữ cõi trời Tha Hóa Tự Tại vì đem lòng yêu một người trần gian tên là Từ Thức và chúng tôi đã kết nghĩa phu thê sống yên ổn bình yên tại quê của anh ấy. Tuy nhiên chỉ được mấy năm thì bị Nhị Lang Chân Quân theo lệnh của Đức Chí Tôn tới tận nơi chúng tôi ở và áp giải tôi về Trời, phu quân tôi thì đau buồn sinh bệnh mấy ngày rồi mất. Lòng căm hờn cháy lên trong người và tôi quyết định trả thù bằng cách gây ra tội ác làm bao nhiêu dân thường vô tội bị chết, thế rồi tôi bị Đấng Thái Cực Thánh Hoàng trừng phạt bằng cách giam tôi trong tháp để ăn năn sám hối tội cũ. Nhờ con trai tôi đắc đạo thành Đại La Kim Tiên đã làm các công đức hồi hướng cho mẹ nó sớm diệt trừ ác nghiệp. Mãn hạn bị giam xong, tôi liền đi tìm phu quân tôi, tôi xuống địa phủ hỏi ngài Thẩm phán Minos hiện phu quân tôi đã chuyển sinh ở đâu để tôi được gặp. Nhưng ngài Minos trả lời: "Chưa tới duyên gặp nhau, ngươi hãy ráng đợi". Vậy đó, tôi đã đợi mấy trăm năm rồi, chứng kiến biết bao sự đổi thay của thời đại, lòng người đổi thay vùn vụt."
Chàng trai hỏi: "Thần Thẩm phán tên Minos đó thực ra là ai?"
Hương trả lời: "Đó là một trong ba vị Thần Thẩm Phán của Minh phủ gồm: Minos, Aiacos và Rhadamanthys. Nhiệm vụ của họ là xét xử công tội của người chết và trông coi sự chuyển sinh của các linh hồn. Chúa tể Hades xem xét công tội, lành dữ, phước đức tai họa của từng linh hồn mà ra quyết định đẳng cấp cho linh hồn đó. Ba vị Thẩm phán đó trực tiếp dưới quyền ngài Hades. Bốn người họ và địa phủ được bảo vệ bởi các Ma đấu sĩ có số lượng đông đảo."
Chàng trai gật gù rồi rồi uống nốt ly rượu, Giáng Hương thấy vậy thì nói: "Tôi có loại rượu đặc biệt, uống vào khi ngủ sẽ có một giấc mộng đẹp, thử không?"
Chàng trai gật đầu.
Giáng Hương lấy một hũ rượu ra rồi rót vào ly cho anh ta, thì bỗng có tiếng nói phía kế bên: "Ta cũng đang cần một ly!"
Giáng Hương và chàng trai ngạc nhiên quay lại một gã ăn mặc quái xế yêu cầu một ly, Hương cười nói: "Ok, khách hàng là thượng đế mà!"
Sau đó cô gái rót đầy ly của hắn, cả hai đàn ông cùng uống. Cô gái hỏi: "Thế nào?"
Chàng trai đáp: "Quả thật khác lạ so với các loại rượu mà tôi đã uống."
Gil đáp: "Cũng bình thường."
Giáng Hương nói: "Dường như loại rượu này không hợp khẩu vị với quý khách."
Gil trả lời: "Các ngươi nên được bổ sung thêm kiến thức về rượu mới được."
Nói xong, bàn tay của Gil xòe ra năm ngón ngửa lên trên xuất hiện vòng kim quang, rồi trong cái vòng đó không gian nứt ra từ từ. Hắn làm động tác úp bàn tay xuống và vòng kim quang cũng úp theo bàn tay của hắn, một cái bình bằng vàng từ cái vòng đó rớt xuống kèm theo ba cái ly bằng vàng. Giây lát vòng kim quang trên tay hắn biến mất, hắn cầm lấy cái bình tự rót rượu vào ly, sau đó hắn chuyển cái bình đựng rượu và hai cái ly còn lại cho chàng trai kia và Giáng Hương, hắn hớp một ly rồi mỉm cười nói: "Thưởng thức đi và cho ta biết cảm nghĩ của các người."
Hai người tự rót và uống thử loại rượu trong cái bình vàng.
Chàng trai khen: "Quả là rượu hảo hạng."
Giáng Hương: "Ngon và mùi vị dễ chịu, tinh thần thật sảng khoái."
Vẻ mặt tự mãn, Gil đáp: "Chỉ có đồ thượng hạng mới được phép lưu trữ trong kho của ta. Các người cũng may mắn lắm đấy."
Chàng trai nói: "Cho hỏi anh là người trong thị trấn này à?"
Gil mắt nhắm mắt mở đáp: "Ngươi không cần biết ta là ai, chỉ cần biết ta là King of Heroes là được."
Chàng trai Vampire và Tiên nữ Giáng Hương nhìn nhau không hiểu gã kia nói đếch gì.
Ở bàn phía bên kia, Amelia vẫn đang chú tâm theo dõi hành động của Gil, nếu có biến cố gì sẽ đưa cả bọn thoát ra bằng vòng dịch chuyện ma thuật của cô.
Bỗng ở phía bên kia có ồn ào, hai người khách đánh nhau, một gã nói: "Đừng có tưởng ngươi là người nhà Bridgerton mà ta sợ nhé!"
Còn gã khách thuộc nhà Bridgerton thi triển quỷ lực, đằng sau lưng hắn xuất hiện hai đôi cánh dơi đen như bóng đêm nói: "Mày muốn gây sự à?"
Trọng Tuấn ghé tai Amelia hỏi: "Chuyện gì vậy?"
Amelia nói nhỏ: "Em không ngờ nhà Bridgerton đã cử người tới đây theo dõi em, nhưng anh yên tâm, bọn này chỉ là cắc ké thôi. Em sẽ giải quyết chúng."
Lúc cô định rời khỏi chỗ ngồi thì có tiếng nói lớn: "Bọn tạp chủng các ngươi làm hỏng buổi tối tuyệt vời của ta, các ngươi biết tội gì không?"
Hai tên kia nói: "Ngươi là ai mà dám xen vào chuyện của bọn ta?"
Gil lạnh lùng đáp: "Bọn sâu bọ các ngươi không xứng biết tên ta. Chỉ biết lát nữa bọn bây sẽ chết tại đây."
Gã nhà Bridgerton thét lớn: "Thằng nhóc, mi chớ có nói láo."
Gil hướng ánh mắt giận dữ về cả hai tên: "Enkidu." [Enkidu: Sợi xích thiên đường].
Hai lỗ nứt không gian xuất hiện và bắn ra loạt móc xích quấn trói chặt cả hai tên lại trong tư thế đứng xếp thành một hàng, tiếp đó Gil với tay ra đằng sau lấy ra một ngọn thương từ cổng không gian kim quang và cười nói: "Chết trong tư thế này khó chịu lắm nhỉ?"
Gil nói xong phóng mạnh ngọn thương đâm xuyên qua cả hai tên, chúng rú lên một tiếng rồi lìa đời. Những người xung quanh chứng kiến như Giáng Hương, chàng trai Vampire, nhóm Trọng Tuấn,... thất kinh không thốt nên lời. Giết bọn chúng xong, Gil lấy mấy đồng vàng ném về phía Giáng Hương, cô giơ tay đón lấy. Gil nói: "Chi phí ta thanh toán hết rồi nhé."
Nói xong, cả người hắn tan thành bụi vàng biến mất. Bọn Trọng Tuấn thấy tình thế không ổn bèn bỏ đi về. Amelia đã nhanh chóng xóa ký ức của Long Duy để khỏi có rắc rối xảy ra rồi nhờ cậy Ngọc Thanh đưa Duy về phòng, Trọng Tuấn thì còn đang say không thể tự về ký túc xá nam được nên Amelia đành dìu cậu ta về phòng mình trong tình huống rón rén sợ cô em gái Caroline và những người hầu Phoenix trông thấy sẽ phiền phức. Amelia dìu Tuấn lên giường của mình, cậu ngã oặt ra ra giường, cô gái có vẻ đẹp diễm lệ lắc đầu: "Uống không nổi thì thôi thì dừng chứ có đâu lại…"
Cô quay đi tắm rửa một lát, do quên mang theo đồ ngủ nên quấn khăn tắm lên cơ thể trắng trẻo của mình rồi vội ra xem Trọng Tuấn tỉnh chưa. Thấy Tuấn chưa tỉnh cô định sang phòng Caroline ngủ đỡ một đêm. Lúc định quay đi, cô khựng lại vì Trọng Tuấn đang nắm chặt tay cô, cô quay lại nhẹ nhàng nói: "Anh bỏ tay em nào."
Trọng Tuấn nói: "Đừng bỏ anh ở lại đây."
Amelia như bị thôi miên bởi ánh mắt Trọng Tuấn khiến động lực bỏ qua bên phòng cô em gái không còn. Cô leo lên giường nằm lên người Trọng Tuấn, cả hai bị say trong cơn men tình ái. Amelia hạ bờ môi mềm mại xuống hôn Trọng Tuấn. Không chịu thua, Trọng Tuấn ôm chặt cô rồi xoay ngược lại, giờ thì cậu nằm đè lên Amelia và hôn say đắm vào bờ môi mềm mại của cô rồi Tuấn nói nhỏ vào tai Amelia: "Anh yêu em…"
Amelia mỉm cười dịu dàng đáp lại lời Trọng Tuấn rằng: "Em cũng yêu anh…:
Lưỡi hai người quấn lấy nhau, Tuấn bắt đầu gỡ bỏ chiếc khăn tắm đang bao bọc thân thể nàng. Trước mắt Tuấn bây giờ là toàn bộ cơ thể trắng trẻo đẹp đẽ không tì vết của Amelia. Tuấn nói như rót mật vào tai Amelia: "Em đẹp lắm em ơi…"
Amelia lấy hai tay cầm hai tai Tuấn và nói: "Em hiến dâng cho anh tất cả đấy, đừng bỏ em anh nhé…"
Tuấn không trả lời mà cúi xuống hôn lên môi nàng thay cho câu trả lời, hai cái lưỡi lại quấn lấy nhau, từ từ cậu rê lưỡi mình quét sang hai bên mang tai, hôn vào tai nàng, răng cậu cắn nhẹ vào vành tai. Amelia bắt đầu rên nho nhỏ, những tiếng ư a như muốn bật to khỏi cổ họng. Dần dần lưỡi cậu đã chạm đến bầu vú nàng, bộ vú trắng nõn với hai đầu vú nhỏ như hai hạt đỗ đen đỏ hồng của nàng đã hiện ra trước mắt Tuấn. Vú nàng đẹp thật, Tuấn chưa từng gặp cặp vú nào đẹp như thế mặc dù cậu cũng từng thấy cặp vú của Hội phó Phương Uyên.
Như con hổ đói vồ mồi, Tuấn ngậm chặt một bên vú nàng, bên còn lại đang được tay Tuấn mân mê, xoa bóp. Chuyển đi chuyển lại mấy lần như vậy Amelia rên càng ngày càng to hơn. Hai tay nàng bấu chặt lấy đầu cậu mà ghì xuống cặp vú của nàng. Được một lúc cậu lại trở lại hôn nàng rồi lại từ từ đưa lưỡi xuống cặp nhũ hoa. Lần này tay cậu không sờ bên còn lại mà bắt đầu thám hiểm xuống dưới.
Bàn tay cậu cảm nhận được mu nàng nhẵn thín không có sợi lông nào, cậu nghĩ chắc hẳn Amelia đã cạo lông mu của nàng rồi, những ngón tay xuống thêm một chút nữa là cái khe dọc ướt sũng nước nhờn. Ngón trỏ móc móc âm hạch rồi từ từ cho vào cái lỗ hoa huyệt làm nàng càng rên to hơn nhưng khi cho tay vào thêm một chút nữa thì Amelia nhăn mặt kêu đau nên Tuấn phải dừng lại.
Bắt đầu chuyển tay sang bên để cởi bỏ quần áo trên người mình, cũng không lâu sau trên người Tuấn cũng chỉ còn lại chiếc quần sịp. Tuấn hôn nàng và nhẹ nhàng hướng dẫn tay nàng cầm lấy côn thịt đang cương cứng của cậu, nàng ngượng ngùng chỉ nắm bên ngoài và sục lên xuống chứ không làm gì thêm….
Tuấn nhổm người dậy khẽ nói với Amelia: "Anh hướng dẫn cho em nhé…"
Nàng mỉm cười gật đầu và Tuấn bắt đầu công việc của mình….
Tuấn hôn Amelia một nụ hôn nồng cháy, hai tay bắt đầu xoa bóp hai bầu ngực của nàng, quả thật cặp vú của Amelia to và rất săn cứng, hai đầu vú thì nhỏ làm cậu thấy sướng vô cùng. Rời đôi môi mọng đỏ của nàng cái lưỡi của Tuấn bắt đầu lần xuống vùng cổ rồi xuống dần đến vú bên phải. Lưỡi cậu quấn nhẹ đầu vú nàng rồi cả miệng cậu như muốn nuốt cả bầu ngực Amelia vào trong, tay trái thì xoa bóp bên bầu vú trái. Đổi đi đổi lại như vậy mấy lần Tuấn bắt đầu trườn người xuống phía dưới. Lưỡi Tuấn bắt đầu quét dọc từ vú nàng xuống đến bụng rồi đến rốn… Amelia khẽ rùng mình, cổ họng nàng đã phát ra những tiếng rên ư a nho nhỏ…
Quét xuống thêm chút nữa lưỡi cậu đã chạm đến vùng cấm địa của nàng. Lúc này mùi từ âm hộ nàng đã xộc vào mũi Tuấn, làm cậu thấy kích thích vô cùng. Vẫn là cái lưỡi điệu nghệ Tuấn quét dọc theo khe âm hộ của nàng, Amelia như bị điện giật hẩy thẳng lên và rên to: "A…"
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!