Đêm đó, không khí trở nên lắng xuống, ai về phòng nấy nghỉ ngơi, Minh Khang thì bị kiểu chỗ lạ khó ngủ nên xuống chỗ sân có hồ bơi đi dạo một vòng sân khám phá thì anh ngồi ghế nghỉ một tí, mắt nhìn lên trời thẩn thờ nghĩ ngợi về tương lai, liệu mình và Phương Uyên có được ở bên nhau mãi mãi không. Bỗng Phương Uyên từ phía sau ôm chầm Minh Khang làm anh hết hồn: "Đêm không ngủ mà anh ra đây chi vậy Khang, không ngủ được à?"
Minh Khang bất ngờ quay lại nói: "Làm anh hết hồn, tự nhiên nhào vô từ đằng sau. Ừ khó ngủ nên anh xuống đây đi dạo một lát."
Phương Uyên mỉm cười dịu dàng rồi ngồi cạnh anh: "Anh không ngủ thì mai làm sao có sức tập luyện? Mà em cũng đang khó ngủ mở cửa sổ thấy anh đi tới chỗ này nên xuống đây chơi với anh đây."
Khang thú thật: "Ừ, anh lạ chỗ nên không ngủ được."
Phương Uyên nhìn về phía hồ bơi trước mặt, nói: "Bơi với em một lát không?"
Minh Khang đáp: "Anh không có hứng thú đâu, em bơi đi mình anh ở trên này được rồi."
Phương Uyên đứng lên, đi ra trước mặt anh: "Ngay cả khi như thế này?"
Phương Uyên vừa nói vừa cởi bộ đồ nàng đang mặc để lộ ra thân thể loã lồ rồi quay lại bước xuống hồ bơi.
Minh Khang đỏ mặt: "Em… em đang làm gì vậy? Có người thấy thì sao?"
Phương Uyên cười rồi nói: "Anh không nhìn xung quanh à? Mọi người đều ngủ cả rồi, giờ này đâu còn ai thức. Xuống đây với em nào."
Ôi cái cảm giác đó vừa sợ ai đó bắt gặp vừa kích thích, Minh Khang cũng không kiềm chế được nên cởi đồ xuống hồ bơi với Phương Uyên. Minh Khang tiến lại gần nàng, tay anh bóp bầu ngực nàng, tay còn lại quàng ra sau ôm nàng, hôn nàng thật sâu. Phương Uyên đẩy anh dựa vào thành hồ , lúc này nước không sâu chỉ ngay đầu gối, Phương Uyên lấy tay vuốt nhẹ nhàng cơ thể rắn chắc của anh, nàng nói: "Dám thi bơi với em không?"
Minh Khang cười khì trước lời thách thức đáng yêu của nàng, nói: "Được, thích thì chiều à."
Rồi cả hai bắt đầu cuộc thi của mình, kết quả là cả hai hoà nhau, họ nhìn nhau rồi cười khúc khích.
Phương Uyên và Minh Khang tiếp tục bơi thoả thích, Uyên bơi được vài vòng rồi leo lên bờ hồ ngồi nghỉ một lát, nàng ngước mặt lên nhìn ánh trăng vằng vặc suy nghĩ vẩn vơ về tương lai của mình và người yêu.
Thấy Phương Uyên ngước nhìn ánh trăng cao, gương mặt xinh đẹp của nàng đầy nỗi ưu tư, Khang thôi không bơi nữa mà nhìn ngắm cơ thể trần trụi còn lấm tấm những giọt nước của người con gái đang sắp độ tuổi trăng tròn, bờ vai thon thả, làn da trắng muốt của nàng. Dường như bị ma lực của nàng mê hoặc khiến anh tiến tới chỗ nàng đang ngồi suy tư, không kiềm được hành động của mình tay anh chạm vào bộ ngực căng đầy tràn trề sức sống của nàng, cơ thể nàng rung lên nhẹ và đưa người tới phía trước một chút, chắc do phản xạ tự nhiên. Minh Khang vội xin lỗi nàng: "Anh xin lỗi, anh… không cố ý."
Phương Uyên bật cười trước hành động của anh, nàng nói: "Bữa nay anh sao thế?"
Minh Khang vuốt nhẹ lên cổ nàng, sau đó từ từ xuống ngực, đôi gò bông của nàng căng phồng, săn chắc, nàng đã khá hứng lên rồi. Anh vuốt nhẹ ngực nàng, mơn trớt, vuốt ve, cơ thể Phương Uyên lúc này rung lên nhè nhẹ, anh ngước lên nhìn, nàng đã nhắm mắt lại, Minh Khang tiếp tục xoa nhẹ, mơn trớn xuống phần hông và bụng, rồi bàn tay lại vuốt lên ngực, mỗi lần như thế, dường như cơ thể nàng muốn rung lên. Nàng vẫn ngồi khép đùi, tay anh tiến sát vào giữa hai đùi nàng, cơ thể nàng muốn rung lên lần nữa. Lúc này Phương Uyên đã mở mắt nhìn xuống, rồi nhìn Minh Khang cười dịu dàng, anh cũng đáp lại nụ cười của nàng, hai chân lúc này duỗi thẳng ra, không còn khép nữa, Minh Khang vuốt nhẹ lên đùi trên. Anh nhìn vào phần âm hộ nhỏ, dưới ánh sáng nhè nhẹ của đêm trăng, âm hộ nhỏ hồng hào đầy khiêu khích, bàn tay tiến về phần âm hộ, anh tính xoa lên phần mu nàng, nhưng kịp kìm nén lại. Minh Khang ngước mặt lên nhìn nàng để thăm dò sự đồng ý, nàng nhìn anh mỉm cười rồi hai chân co lại, sau đó dạng hai chân ra, để lộ phần âm hộ rõ mồn một. Minh Khang đặt bàn tay nhẹ vào đùi trong, anh mơn trớn làn da mịn màng và mát rượi của nàng, thật là cảm giác sung sướng, bàn tay anh từ từ tiến vào phần âm hộ, nhẹ nhàng xoa, lần này thì cơ thể Phương Uyên co giật từng hồi mạnh hơn, Minh Khang cảm nhận rõ chất nhơn nhớt khắp lòng bàn tay.
Đến lúc này, Minh Khang không thể cưỡng lại được nữa, ôm chầm ầm lấy cơ thể trần trụi của nàng, anh hôn lên má, rồi từ từ lên đôi môi đỏ mọng đầy sức sống, Phương Uyên đáp lại anh bằng những nụ hôn cháy bỏng và điên dại…
Được khoảng mấy phút, Minh Khang chịu không nổi leo lên bờ hồ, vớ lấy đồ của hai đứa rồi nhấc bổng Phương Uyên lên bế nàng vào nhà. Anh đi thẳng vào phòng của Phương Uyên, đặt nàng xuống giường, miệng anh ghì chặt môi nàng, một tay vân vê đầu ngực nàng, một tay bóp bầu ngực còn lại của nàng, Phương Uyên hỏi: "Đêm nay anh “muốn” à?"
Minh Khang trả lời: "Uhm, thời gian sắp bước vào cuộc chiến quyết định không còn bao lâu nữa, chúng mình cứ hạnh phúc được ngày nào hay ngày ấy."
Nàng mỉm cười dịu dàng với Minh Khang: "Vậy đêm nay, hai ta hãy trao cho nhau những cảm xúc nồng nàn nhất."
Nghe xong câu này, Minh Khang ôm rồi hôn lên môi nàng, môi anh từ từ di chuyển xuống dần đến ngực của nàng, anh mút nó, liếm nó trong lúc tay anh đang đưa xuống bên dưới, chạm vào hột le, anh bắt đầu nhẹ nhàng dùng tay để tách hai cánh hoa huyệt của nàng và kích thích nó, dâm dịch của nàng chảy ra, Phương Uyên gồng mình ôm chặt lấy anh, được một lúc dường như nàng không chịu nổi nữa nên nói: "Đẩy “nó” vô đi anh."
Anh nhẹ nhàng để Phương Uyên nằm ngửa xuống giường, tay anh cầm côn thịt của mình cạ cạ âm hộ của Phương Uyên rồi nhấn nhẹ vào. Anh ngước nhìn nàng một lúc, gương mặt nàng thì hết sức dễ thương, anh thúc mạnh vào bên trong nàng. Phương Uyên cong người la nhẹ một tiếng khá nhỏ, tay nàng bấu vào vai Minh Khang. Anh giữ im một lát, Phương Uyên dần buông nhẹ anh ra: "Nhấp đi anh, em là người con gái luôn chỉ thuộc về mình anh thôi."
Nghe câu này xong, Minh Khang hì hục nhấp từng đợt mạnh vào hoa huyệt nàng, tiếng va chạm hai bộ phận sinh dục ngày càng rõ hơn. Phương Uyên cong người rên lớn hơn, được một lúc thì nàng ngồi bật dậy, ngồi lên đùi anh: "Anh mệt chưa? Giờ đến phần em nha."
Phương Uyên ngồi lên anh, nhấp lên xuống chậm rãi, anh có thể thấy rõ được côn thịt của mình đang bị hoa huyệt nàng nuốt chửng. Nàng ôm lấy Minh Khang vừa nhấp vừa nói: "Anh phải nhớ kỹ những giây phút này, nghe chưa?"
Minh Khang ôm nàng gật đầu, Phương Uyên vẫn nhấp tiếp đến khi nàng nằm ra vì mệt,…
Sau đó hai người chuyển sang thế doggy, đến khi chàng Công tước cảm giác muốn xuất tinh thì anh lật Phương Uyên nằm ngửa lại và tiếp tục “đẩy” thêm vài cú thúc nữa đến khi cả hai cùng đạt đỉnh rồi ôm nhau ngủ say giấc nồng.
……
Tại phòng của Ethelbert, cậu cũng không ngủ được và suy nghĩ miên man về cuộc chiến sắp tới thì bỗng có tiếng động: một vòng tròn ma thuật xuất hiện ở phía cuối giường và dáng người quen thuộc ấy:
…là Amelia – nàng vẫn vậy: trần trụi đầy gợi dục, nàng đang cầm khăn lau khô tóc và đi về phía chỗ tình lang của mình không còn bất ngờ hay ngạc nhiên bởi sự xuất hiện đột ngột của nàng y như mấy lần trước ở Học viện.
Nàng vừa ngồi xuống giường vừa lau tóc thì Ethelbert hỏi: "Em vừa mới tắm xong à? Jade đâu? Em ấy không tới cùng với em à?"
Nàng đáp: "Vâng, mỗi khi ngủ em đều tắm trước mà, kể cả mấy lần trước ngủ với anh thì em cũng đều tắm trước cả. Mà sao anh giờ này sao còn chưa ngủ? Hay là đợi em cùng làm chuyện ấy rồi mới ngủ hả? Jade không qua với chúng ta đâu chắc em ấy có hàng tá chuyện cần tâm sự với Julia ấy mà."
Ethelbert đáp: "Chỉ là một trong những lý do thôi, thực ra thì anh đang trằn trọc nghĩ về cuộc chiến sắp tới."
Amelia hôn má Ethelbert “chụt” rồi dịu dàng nói: "Anh đừng lo lắng quá, em tin chắc mọi chuyện rồi cũng sẽ trôi qua êm đẹp. Chúng ta chắc chắn sẽ thắng cuộc chiến sắp tới. "
Ethelbert ngạc nhiên trước lời nói của nàng: "Em tin vậy ư?"
Amelia gật đầu quyết đoán: "Đúng, trực giác của em chưa bao giờ sai."
Ethelbert mỉm cười đáp lại: "Anh tin em, mong rằng thái bình sẽ mãi còn ngự trị hai cõi nhân gian và Quỷ giới này để người người được an vui và tình yêu chúng mình sẽ sâu đậm như thuở nào."
Amelia cười nói: "Cũng thật ngạc nhiên khi biết anh là anh trai kiếp trước của em, cha đã kể cho em nghe rồi."
Ethelbert nói: "Nếu em đã biết thì cảm xúc của em như thế nào?"
Amelia nhún vai: "Em cũng chả biết nữa, dù sao thì tình yêu em dành cho anh vẫn trước sau như một, anh đừng lo gì nhé."
Ethelbert mỉm cười nói: "Cảm ơn em, em gái à và cũng là người yêu của anh."
Nói rồi cậu ôm tình nương của mình vào lòng, mùi hương da thịt của người con gái vừa mới tắm xong khiến cậu đê mê. Amelia vục mặt xuống mút côn thịt của Ethelbert chùn chụt, sướng tê người. Ở bên dưới, Ethelbert ghé miệng liếm âm hộ nàng, dâm dịch chảy ra ướt đẫm. Amelia rên lên: "Anh ơiiiii, em sướng…"
Như chỉ chờ có thế, Ethelbert chồm người lên, dạng nhanh hai chân nàng ra và đút vội vào. côn thịt đang cứng ngắc, chui tọt luôn vào hoa huyệt nàng trơn tuột. Ethelbert cứ thế nhấp nhổm một lúc lâu. Ở dưới, nàng oằn người lên, bầu ngực nàng ép sát người cậu, mềm ấm và gợi cảm vô cùng. Cứ thế, một lúc lâu, Amelia thở hổn hển: "Anh ơi, cho em lên trên đi."
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!