Chương 649:
“Dẫn thăng bé qua đây”
Gã ta chỉ vào cậu bé và cất giọng thô lỗ.
Khi nhìn cậu nhóc kia, lông mày anh ta chợt cau lại: “Anh cả, đây là người mà Trần Tam nhìn trúng, nếu chúng ta cứ tùy tiện mang đi sẽ phát sinh mâu thuẫn”
“Thân phận của hắn rất có giá trị, ai giật được thì chính là do người đó năng lực, nói nhảm cái gì nữa!”
Người đàn ông hét lớn lập tức không kiên nhẫn bước tới.
“Thân phận của tôi quả thực rất có giá trị. Ông nội của tôi, ba của tôi phát hiện tôi ở trong này thì người bắt cóc tôi sẽ bị nghiêm trị. Chú à, chú có chắc là chú muốn tự sát không?” Cậu bé chậm rãi mở mắt, mỉm cười đầy ẩn ý của cậu rơi vào người đàn ông.
Dáng vẻ ngỗ ngược hiển hiện một cách sinh động trên một cậu bé gần sáu bảy tuổi, khuôn mặt tuấn tú dịu dàng nhưng trong lòng lại lộ ra vẻ khinh thường!
Bất cứ ai nhìn vào nó sẽ bị kinh ngạc, và sau đó trở nên thẹn quá hóa giận, chẳng hạn như người đàn ông vào thời điểm này.
Người đàn ông đột nhiên tức giận: “Đừng nói nhảm ở đây nữa, ở đây không có ai coi mày như thiếu gia, mày không phiền sao? Không biết mày có chịu nổi đòn roi của tao không?”
Vừa dứt lời, tên này liền rút roi từ thắt lưng ném xuống đất, ngoắc ngoäc.
Những đứa trẻ khác trong phòng đột nhiên co rụt lại sợ hãi phát ra tiếng thút thít, con nít phải nên như thế này, trong mắt lộ ra vẻ sợ hãi và tủi thân, mà không giống cậu bé này không những không sợ, còn khinh thường!
Nấm Nhỏ không thể không thừa nhận cô bé cũng bị dọa sợ, quay đầu sang thì thấy dáng vẻ lười biếng của cậu bé, không khỏi bĩu m.
Nhưng cuối cùng cô bé không thể chịu đựng được, trong giây lát, một giọng nói ngọt ngào như mật vang lên trong không khí: “Chú ơi, tụi con đều do bọn chú bắt về để bán lấy tiền. Anh ấy rất trắng trẻo, dịu dàng và rất đẹp, nếu bị thương, hay thay bộ đồ này ra và khoác lên mình một bộ đồ mùa thu thì giá trị sẽ giảm đi rất nhiều, đến lúc chú sẽ bị thiệt hại, vậy là phải làm ăn thua lỗ à? Chú nên bảo vệ cậu ấy bằng mọi cách sau đó thành công hoàn thành một cái giao dịch, Dù sao thì đánh cho tàn phế thì không bán được giá tốt.
Nấm Nhỏ nhìn chằm chằm người đàn ông không chớp mắt, nhỏ giọng nói.
Người đàn ông vốn đang tức giận lập tức bị hấp dẫn, nhìn cô bé, cậu bé cũng lập tức quay lại nhìn, trong lòng chậc lưỡi, cô nhóc đó quản nhiều như vậy làm cái gì?
Có thể là lời của Nấm Nhỏ có tác dụng, nam nhân do dự mãi cuối cùng vẫn thu rồi lại: “Tiểu quỷ, nếu như mày không đáng một chút tiền, tao sẽ không bao giờ buông tha cho mày, nhưng đứa nhỏ này nhìn rất tốt!”
Ở đây, cô bé nhìn như búp bê kia chính là mỹ nhân, cực kỳ xinh đẹp, lại có giọng nói ngọt ngào, dễ mến ngay từ cái nhìn đầu tiên, một lúc sau, người đàn ông không thể không đưa tay sờ cằm.
Cậu nhóc lúc này đã không còn lầm lì nữa, lạnh giọng nói: “Con nhóc đó là đồ vô dụng, bán tôi còn dễ hơn bán nó, nếu có thể chống lại Trần San thì cứ bắt tôi đị Hừ … Tiểu tử sao lại còn ở đây phá hoại chuyện lớn vậy.
Nấm Nhỏ lập tức cắn chặt môi, người đàn ông có vẻ dao động, vẻ mặt lập tức trở nên rét lạnh, trầm giọng nói: “Theo tôi đi tìm Trần Tam!”
“Được, anh cả”
Cửa tầng hầm lại bị đóng lại, Nấm Nhỏ lập tức quay đầu bất mãn nhìn sang, cô bé còn chưa kịp nói gì để phản bác, thì cậu bé đã cắt ngang lời trước: “Một đứa trẻ đã chết trong tay gã ta, cậu xác định gã ta còn muốn gặp nguy hiểm nữa. Không phải thông minh sao, sao bây giờ lại hồ đồ như vậy? “Giọng điệu đó đầy khinh thường và khinh bỉ những ý kiến hiển nhiên!
Nấm Nhỏ khó thở, trực tiếp hét lên: “Tôi coi cậu là bạn. Cậu tưởng tôi không thấy gã đó có tính nóng nảy hả? Thân hình gầy yếu của cậu có chịu được đòn roi đó không?”
“Vậy đừng lo chuyện của người khác, kẻo lại chuốc phiền phức cho bản thân” Cậu bé vẻ mặt nghiêm nghị đột ngột nói, lần này quan hệ với Nấm Nhỏ đã thấp đến mức đóng băng rồi!
Nấm nhỏ quăng qua một câu: “Muốn gì cũng được” Cô lại mặc kệ cậu bé đó…. hừ, cho rằng anh mặc đồ đen, khuôn mặt tuấn tú thì đã vội đắc ý rồi, còn không đẹp trai bằng cha của cô!
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!