"Cô Hạ, hai bản báo cáo ADN mà cô gửi đi xét nghiệm phải sau một tuần mới có kết quả."
"Cái gì? Một tuần? Không được, tôi trả thêm tiền, xin hãy nhanh chóng trả kết quả."
"Cô Hạ, nhanh nhất cũng phải năm ngày."
"Được, năm ngày sau tôi tới lấy kết quả."
Qua năm ngày, vừa đúng vào lễ Tinh Quang, Hạ Lăng An nở nụ cười lạnh lẽo.
Đinh Linh đã nói toàn bộ tình hình hôm nay ở hội nghị cho Hạ Lăng An, cô ta biết Janey kiêu ngạo bao nhiêu, cô ta cũng biết phản ứng củaCố Đình Xuyên, tất nhiên là bảo vệ cho Janey.
"Tôi đã vìCố Đình Xuyên mà chịu khổ nhiều năm như vậy, tuyệt đối sẽ không để cho chị dễ dàng thay thế vị trí của tôi được." Hạ Lăng An nắm chặt hai bàn tay, hung dữ nói.
Nói xong, Hạ Lăng An nhìn phiếu thanh toán của báo cáo giám định ADN: "Janey không biết trời cao đất rộng này, dám tranh giành người đàn ông của tôi, chờ tôi biết bí mật của chị rồi, xem chị tham gia lễ Tinh Quang bằng cách nào!"
"Tôi nhất định sẽ làm cho chị bẽ mặt trong lễ Tinh Quang, tôi muốn cho chị thân bại danh liệt, chị chờ đó!"
Năm ngày trôi qua rất nhanh, đã sắp đến ngày diễn ra lễ Tinh Quang.
Mấy ngày nay Hạ Thanh Trì vẫn không gặpCố Đình Xuyên.
Hai ngày trước khi cô đang rót nước trong phòng trà nước của công ty, Hạ Thanh Trì vô tình nghe được mấy nhân viên bàn tán ở đó, nói hình như Tổng giám đốc Cố xảy ra chuyện, cho nên mấy ngày nay mới không tới công ty.
Tuy rằng không biết lời bọn họ nói là thật hay giả, nhưng mà từ sau khi nghe xong, trong lòng Hạ Thanh Trì luôn có chút khác thường. Mấy ngày nay đi làm Hạ Thanh Trì cũng không tự chủ mà tìm kiếm bóng dáng của Cố Đình Xuyên ở công ty.
Cố Đình Xuyên đã ba ngày liên tiếp không xuất hiện ở công ty, lời đồn đại trong công ty lại càng xôn xao.
Mọi người đều bàn tán, chưa từng xuất hiện tình huống Tổng giám đốc Cố không đến công ty mấy ngày liền. Lần này đã ba ngày không đến công ty, nhất định đã xảy ra chuyện gì.
Còn có người nói ngay cả thư ký cũng không dẫn theo, nhất định là trong nhà đã xảy ra chuyện.
Trong nhà đã xảy ra chuyện, chẳng lẽ là bà cụ Cố? Hạ Thanh Trì nghĩ thầm.
Tuy rằng đã xảy ra chuyện lần trước, Hạ Thanh Trì có chút oán trách bà cụ Cố, nhưng dù sao lúc trước bà cụ Cố cũng là thật tâm đối tốt với mình, cho nên bây giờ biết có thể bà cụ Cố đã xảy ra chuyện, Hạ Thanh Trì không khỏi có chút lo lắng.
Nhưng mà ngày hôm đó đón Hạ Bảo Bối tan học, Hạ Thanh Trì đã nhìn thấy Cố Thần.
Hạ Thanh Trì thuận tiện hỏi Cố Thần: "Bà cố của cháu gần đây có phải thân thể không thoải mái không?"
Cố Thần không hề suy nghĩ mà lắc đầu, trả lời: "Không có, bà cố rất tốt, buổi sáng còn đến ạ."
Không phải bà cụ Cố không khỏe, chẳng lẽ Cố Đình Xuyên thật sự đã xảy ra chuyện gì? Hôm nay là hội nghị lần cuối của lễ Tinh Quang, liệu anh có tham gia không?
Mãi đến trước khi tổ chức hội nghị, Hạ Thanh Trì vẫn yên lặng suy nghĩ.
Có lẽ ngay cả bản thân Hạ Thanh Trì cũng không phát hiện, suốt bốn năm ngày qua không có lúc nào cô không nghĩ về chuyện của Cố Đình Xuyên, không lúc nào không lo lắng liệu Cố Đình Xuyên có xảy ra chuyện gì hay không.
Thậm chí Hạ Thanh Trì còn suy nghĩ, có phải vì sau cuộc nói chuyện ngày đó của cô với Cố Đình Xuyên, anh nhất thời tức giận, rồi gặp tai nạn giao thông ở trên đường? Hay là lời nói của bản thân đã làm tổn thương anh?
Hạ Thanh Trì càng không phát hiện ra, bởi vì quá lo cho Cố Đình Xuyên, cho nên đã đổ tất cả lên đầu mình về chuyện anh mất tích.
Ngay vào lúc Hạ Thanh Trì đang đau đầu không thôi vì chuyện Cố Đình Xuyên biến mất, Hạ Lăng An đã lấy được báo cáo xét nghiệm quan hệ cha con.
Trong nháy mắt mở bản báo cáo kết quả xét nghiệm, Hạ Lăng An hận đến mức gần như cắn chặt hàm răng của mình, Hạ Niệm thật sự là con gái ruột của Cố Đình Xuyên!
"Bác sĩ, kết quả xét nghiệm này có chính xác không?" Hạ Lăng An chưa từ bỏ ý định xác nhận lại.
Bác sĩ bình tĩnh gật đầu: "Cô Hạ, cô có thể yên tâm, kết quả của báo cáo này hoàn toàn chính xác. Chỗ này của chúng tôi là trung tâm xét nghiệm chuyên nghiệp, sẽ không làm sai, hai mẫu xét nghiệm cô gửi tới quả thật là có quan hệ cha con."
Cố Đình Xuyên và Janey, làm sao bọn họ có thể ở bên nhau? Hạ Lăng An không thể lý giải được, Janey này ngoài mặt lạnh lùng thản nhiên với Cố Đình Xuyên, không ngờ lại có một đứa con gái lớn như vậy với anh.
Bỗng nhiên, một suy nghĩ đột nhiên lướt qua trong đầu Hạ Lăng An, Hạ Niệm nhìn khoảng bốn năm tuổi, lần đầu tiên cô ta gặp Janey thì đã thấy cô giống người nào đó, chẳng lẽ thật sự là cô ta?
Hạ Lăng An lắc đầu: "Chuyện đó không thể nào, rõ ràng năm năm trước mình đã cho người ép chị ta uống thuốc, làm sao lại có thể sinh con được?"
Nhưng mà, ngoại trừ khả năng này, Hạ Lăng An không thể nghĩ ra được điều gì khác.
Chẳng lẽ Janey này thật sự là chị mình, như vậy lần này cô ta trở về quả thật có thể vì trả thù. Hạ Lăng An càng nghĩ càng thấy thú vị, trả thù mình và Cố Đình Xuyên sao?
Nếu là như vậy, thái độ thù địch không thể giải thích của Janey đối với Cố Đình Xuyên và chính mình cũng có lý.
Hạ Lăng An cười lạnh, nếu thật sự như mình dự đoán, vậy thì chị gái mình cũng thật là đáng yêu.
Thật ra muốn biết Janey có phải Hạ Thanh Trì không rất đơn giản, chỉ cần làm xét nghiệm quan hệ huyết thống một lần nữa là được.
Nếu Janey thật sự là Hạ Thanh Trì, như vậy cô ta sẽ lại trở thành kẻ thù lớn nhất của mình. Suy nghĩ của Hạ Lăng An xoay như chong chóng, cho dù là chuyện của năm năm trước, hay là những chuyện lúc trước, cô ta đều không thể để cho Cố Đình Xuyên biết được sự thật.
Cho nên, lo trước tính sau, cho dù Janey có phải là Hạ Thanh Trì hay không, hta đều phải ra tay trước, cô ta khẽ nhướng đôi lông mày mỏng, nảy ra ý hay.
Mà Cố Đình Xuyên thật sự đã trở lại trước ngày ký thỏa thuận với trường học. Ra ngoài vài ngày quả nhiên tâm trí đã thanh sạch hơn không ít, cũng đã bình tĩnh lại.
Cố Đình Xuyên không tin bản thân sẽ dễ dàng yêu một người phụ nữ vừa mới quen biết vài ngày, hơn nữa còn chưa từng hòa nhã với anh, có lẽ đã đến lúc nên có một kết quả với Hạ Lăng An rồi.
Năm năm trôi qua, có một số việc Cố Đình Xuyên vẫn có lòng nghi ngờ với Hạ Lăng An, năm đó người cứu mình thật sự là Hạ Lăng An sao? Nhưng mà Cố Đình Xuyên vẫn không tìm được chứng cứ, có lẽ bản thân đã nghĩ nhiều rồi.
Một buổi sáng sớm, Hạ Lăng An đã đến nhà họ Cố.
"Đình Xuyên, lần trước anh nói mì của tiệm này ăn ngon, em lại mang đến cho anh." Hạ Lăng An trang điểm tinh tế, trên người tỏa ra mùi nước hoa vừa phải.
"Ừm, cô ngồi xuống ăn chút đi." Cố Đình Xuyên cứng nhắc nói.
Một năm rồi, mỗi lần Hạ Lăng An đến, Cố Đình Xuyên cũng chưa từng thể hiện sắc mặt tốt với cô ta, lúc này, Hạ Lăng An kích động đến mức nhất thời quên mất hoạt động, cứ đứng ngốc ra như vậy.
"Ngồi đi, đừng đứng nữa." Cố Đình Xuyên lại nhắc một lần nữa.
"Được." Hạ Lăng An đưa mì mình đã mua qua: "Anh nếm thử đi, em đã xem anh ta rồi làm dựa theo khẩu vị của anh."
Cố Đình Xuyên nhận lấy mì, thử một miếng: "Không tồi." Nói xong lại ăn liên tiếp mấy miếng.
Hạ Lăng An cười quyến rũ, chính bản thân cô ta cũng chưa từng nghĩ kế hoạch lại thuận lợi như vậy.