Chương 18: Giang Thanh Trung_là lão cáo già
Nghe Trác Bằng báo cáo xong, hắn lúc này vẫn cầm chiếc nhẫn xoay qua xoay lại mà không hề lên tiếng. Chỉ đưa mắt ngắm nghía chiếc nhẫn đang xoay trên tay, có trời mới đoán được là lúc này hắn đang suy tính điều gì…
Không khí trên xe lại rơi vào trạng thái im lặng như thế cho đến khi băng qua cánh rừng cuối cùng đến khu nghĩa trang. Đột nhiên hắn nhàn nhã lên tiếng:
“Đã cử người bắn tỉa”
“Vâng. Lão đại, lần bắn tỉa này Hoàng Khâu cậu ấy nói sẽ trực tiếp thực hiện”
Trác Bằng lúc này cũng đã đổi cách xưng hô từ “Hàn tổng” sang “Lão đại”. Khôi phục lại dáng vẻ lạnh lùng của một thủ lĩnh dưới trướng Trạch Âu.
Hàn Trạch Âu vẫn im lặng. Hắn trước giờ không thích nói nhiều, con người hắn chỉ thích dùng hành động để chứng minh. Nếu hắn không nói gì nghĩa là hắn là ngầm đồng tình với cách làm của Hoàng Khâu.
Chiếc Mercedes vừa đỗ ở trước khu nghĩa trang chưa được 5 phút hơn thì phía sau đã có ánh đèn xe chiếu đến. Nếu đoán không lầm thì ánh đèn đó là xe của Giang lão gia. Do xe hắn đậu ở góc khuất nên đám thuộc hạ của Giang lão gia ngây ngốc không phát hiện ra điểm bất thường ở phía bụi cây hướng tây khu nghĩa trang.
Giang lão gia vừa bước xuống xe, thuộc hạ của ông vốn định đi theo bảo vệ, nhưng ôngđã lên tiếng
“Không cần đi theo, các ngươi cứ đứng đợi ở ngoài ”
Nói rồi, ông chống gậy đi thẳng vào bên trong đến cuối đường rẽ trái đi thêm khoảng 100 mét nữa là đã đến nơi an nghĩ của Giang Thanh Hải và Ngọc Lan Lan-vợ của Thanh Hải, cũng là mẹ của Giang Thanh Hân. Đứng trước mộ, nhìn bức ảnh trên bia đá một lúc lâu, ông mới cất giọng
“Các con trên thiên đàng hãy an tâm, đừng lo lắng cho Tiểu Hân. Con bé lớn lên rất xinh đẹp, mắt con bé cũng đã khôi phục, nó cuối cùng cũng có thể thấy lại ánh sáng rồi.Ngoài ra, con bé năm ngoái cũng đã kết hôn, chồng của nó là Hàn Trạch Âu… Hôm nay, con bé có gọi cho ta, nó khóc rất nhiều nhưng người làm ông như ta không biết nên làm như thế nào mới an ủi được tâm hồn của nó…Nếu hai con ở trên trời có linh thiêng hãy phù hộ cho con bé được hạnh phúc, gia đình hòa thận, ấm êm. Đừng để con bé rơi nước mắt nữa”
“Một kẻ đâm chết người, gián tiếp phá hoại hạnh phúc người khác mà lại có thể được lên thiên đàng. Giang lão gia, ông không thấy chuyện này quá phi lí hay sao?!”
Nghe giọng nói ngang ngược ở sau lưng, ông bất giác quay người lại nhìn. Thì ra là Hàn Trạch Âu, nhưng ông không hiểu tại sao hắn lại đến đây, sao hắn biết được hôm nay ông sẽ đến thâm mộ của con ông_Giang Thanh Hải
“Chắc ông đang thắc mắc là tại sao tôi lại có mặt nơi đây đúng không Giang lão gia. À! Mà không, tôi nên gọi ông nột tiếng là ông nội thì mới phải đạo, gọi tên đã đâm vào xe hại chết vợ tương lai Đường Nhược Vân của tôi là “ba vợ” mới đúng. Nhưng rất tiếc, tôi là Hàn Trạch Âu, thế nên cách gọi “ông nội” với hai từ “ba vợ” đối với kẻ đang nằm dưới mồ xanh này, tôi lại gọi không thuận miệng cho lắm. Cũng nhờ cuộc nói chuyện đầy tình cảm giữa ông và đứa cháu ruột của ông mà tôi phát hiện được lịch trình này.”
“Cậu rốt cuộc là đang muốn gì?”. Giang lão gia nóng giận hỏi hắn
“Đòi nợ”
Sau đó hắn lại bổ sung thêm một câu
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!