Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Vợ Cũ Ngoan Hiền Thay Đổi Rồi - Thiên Tâm

“Người đẹp, cô muốn làm kiểu tóc gì?”, thợ tạo mẫu tóc Tony chính thức login phục vụ.

Nam Lâm thấy để tóc dài phiền phức quá nên muốn cắt thành tóc ngắn.

Nam Mẫn bên này lại muốn nuôi tóc dài.

Từ nhỏ tóc cô đã dài rất nhanh, từ khi hiểu chuyện cô chưa từng để tóc ngắn, luôn có mái tóc dài ánh nâu.

Trước mười tám tuổi mẹ đã trông chừng cô rất gắt gao, không cho cô nhuộm tóc, sau mười tám tuổi cô bắt đầu cho mình tự do, màu sắc rực rỡ nào cũng thử một lần.

Tranh thủ lúc còn trẻ, vẫn chưa sợ hói đầu, Nam Mẫn cảm thấy cô có thể thử hết lần này đến lần khác.

“Mẫu này đi”.

Nam Mẫn quyết định rất nhanh, chọn màu đỏ hoa hồng, cũng bảo nhà tạo mẫu nối tóc cho mình.

Tẩy tóc, nhuộm tóc rồi lại nối tóc, chắc chắn không thể làm xong trong ba, bốn tiếng.

Cố Hoành hiểu rất rõ mái tóc của phụ nữ là một tác phẩm hết sức kỳ công, dứt khoác ngồi trên xe ngủ một giấc, chờ thời gian trôi qua kha khá rồi mới trở lại phục vụ.

Nam Lâm làm xong nhanh hơn Nam Mẫn, nhìn mái tóc màu vàng nhạt của mình trong gương, nhỏ giọng than thở: “Không biết anh Cố Hoành có thích không nhỉ?”

Nam Mẫn thản nhiên nói: “Anh ta có thích hay không thì quan trọng gì, cái quan trọng là em có thích không”.

Người xưa có câu: Phụ nữ làm đẹp vì người mình yêu.

Nhưng người con gái đó “yêu mình” mới là quan trọng nhất, còn việc người khác có thích hay không, có yêu hay không thì ai thèm quan tâm?

Sau khi trải qua đoạn thời gian đó, Nam Mẫn mới hiểu được, người đã yêu mình thì dù bản thân trang điểm rực rỡ hay để mặt mộc ra đường, người đó vẫn sẽ yêu mình. Ngược lại, nếu một người không thích mình, dù bản thân có hoàn hảo, cần cù, tỉ mỉ đến mức nào thì người đó cũng sẽ không liếc mắt dù chỉ một lần.

Vì thế, cần gì phải sống để lấy lòng người khác, bản thân mình vui vẻ mới là quan trọng nhất.

Nam Lâm cười gật đầu: “Em thích lắm”.

“Thế là được rồi”.Vợ Cũ Ngoan Hiền Thay Đổi Rồi

Nam Mẫn nhìn em gái rực rỡ hẳn lên thì cũng cười theo: “Chờ em đổi hết mấy cái quần áo trẻ con đó đi, thì sẽ chính thức biến thành người đẹp”.

Cô còn phải tốn thêm chút thời gian nữa mới làm xong, bèn bảo Nam Lâm ra ngoài đi dạo rồi đưa thẻ cho cô ấy.

“Thích cái gì cứ mua cái đó, tôi không thiếu tiền”.

Nam Lâm không thường xuyên dạo trung tâm thương mại.

Cô ấy phải nhờ vào học bổng và việc làm thêm ngoài giờ để trang trải học phí, vất vả lắm mới đủ để duy trì cuộc sống hằng ngày và đóng tiền học, quần áo cũng chỉ có mấy cái đổi qua đổi lại, đâu có dư tiền để đi mua sắm.

Lầu một trung tâm thương mại là cửa hàng chuyên bán trang sức và mỹ phẩm, cô ấy không có hứng thú với mỹ phẩm này kia, nhưng lại có niềm đam mê bất tận với trang sức, bèn vào một cửa hàng trang sức xem.

Đang là chủ nhật nên khách trong cửa hàng cũng không ít.

Nhân viên trong quầy giới thiệu và cho khách thử một số mẫu trang sức, miệng nở nụ cười tươi tắn.

Đây là một thương hiệu nước ngoài sang trọng, thiết kế cũng bình thường, trước đó nhà thiết kế còn bị bóc phốt đạo nhái, nhưng chẳng hiểu sao nó lại được chào đón ở trong nước, giá cả cao ngất ngưởng, đa số thành phần tri thức bình thường đều không mua nổi, những người ghé vào đều là cậu ấm cô chiêu hoặc bà chủ nhà giàu, cũng có khá nhiều nhân vật mới nổi trên mạng hoặc là người mua hộ.

Nam Lâm mặc quần bò và áo thun trắng, mộc mạc đến mức nhân viên xem cô ấy là người vô hình, chẳng hề có ý định tiếp đón.

Cô ấy bèn tự đi dạo, xem coi có mẫu nào mới mẻ, hay ho gì không.

Nhìn thấy một cái lắc tay có thiết kế không tệ, Nam Lâm chỉ vào nó, lịch sự hỏi: “Có thể lấy chiếc vòng này ra cho tôi xem một chút được không?”

Nhân viên cũng không bận rộn mấy, nhưng lại tỏ thái độ mất kiên nhẫn, lấy vòng tay ra rồi đi hỏi han các vị khách khác.

Nam Lâm lấy chiếc vòng trong hộp ra, quan sát cẩn thận một phen, muốn đeo thử, nhưng còn chưa kịp đeo xong thì nhân viên là la lên oai oái: “Này, ai cho cô đeo, cửa hàng chúng tôi không cho thử!”

Giọng cô ta rất lớn khiến Nam Lâm giật nảy mình, các vị khách khác cũng dõi mắt về phía này.

Động tác của Nam Lâm chợt khựng lại, ngạc nhiên hỏi: “Tại sao lại không được đeo thử?”

“Tại sao cái gì, chẳng có tại với sao gì hết!”

Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận