Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Vợ Cũ Ngoan Hiền Thay Đổi Rồi - Thiên Tâm

Bác sĩ điều trị chính nói: “Ông cụ vốn có chứng đau gan, lần này bệnh can khí phát tác, huyết áp tăng cao, can khí ngưng trệ mới dẫn đến chảy máu não, cũng may được đỡ kịp thời, đầu không bị đập xuống đất, và cũng kịp thời đưa đến viện làm phẫu thuật, không có gì đáng ngại, điều dưỡng là được”.

Sau đó lại nhắc nhở nói, ông cụ đã lớn tuổi, mạch máu giòn, tránh ăn uống nhiều, chú ý ổn định tâm trạng, đừng chọc ông cụ nổi giận.

Mọi người vâng dạ liên tục.

“Ông nội…”

Vừa làm phẫu thuật xong, Nam Tam Tài rất yếu, chậm rãi mở mắt, nhìn Nam Mẫn bên giường, bờ môi khẽ run một lúc lâu: “Nuôi, nuôi… thằng con như này, gia môn bất hạnh…”

Nam Lâm long lanh nước mắt: “Ông nội!”

Nam Mẫn nắm tay ông cụ, nở nụ cười an ủi: “Ông nội, đừng sợ, có cháu ở đây, không ai hại được ông”.

Dỗ ông nội đi ngủ rồi ra ngoài, ý cười trên mặt Nam Mẫn liền tan biến.

“Nam Ninh Bách đâu?”

Cố Hoành: “Vẫn đang ở bệnh viện. Ông ta bị tổng giám đốc Dụ đá không nhẹ, vết thương ở hông chưa lành lại bị ngã, vừa ra khỏi phòng cấp cứu, ông K đã đưa người đi chặn ông ta lại rồi”.

Sắc mặt Nam Mẫn băng lạnh trước nay chưa từng có: “Bảo ông K đưa người đến một bãi đất trống bên ngoài cổng phía Đông bệnh viện, ở đó không có camera”.

Cố Hoành ngẩng đầu, định nói gì, nhưng nhìn thấy sắc mặt tổng giám đốc Nam, cũng không dám nói gì, chỉ đáp một tiếng.

Đoàn người hùng dũng đi ra ngoài, quản gia Triệu và Nam Lâm ở lại phòng bệnh chăm sóc Nam Tam Tài.

Cả một đội vệ sĩ áo đen đứng bên ngoài phòng bệnh cao cấp.

Hà Chiếu đứng phía sau Dụ Lâm Hải, thấy bóng dáng đoàn người Nam Mẫn rời di, chỉ cảm thấy lạnh sống lưng, nuốt nước miếng: “Tổng giám đốc Dụ, tổng giám đốc Nam định đi đâu? Chắc không phải muốn… giết chú chứ?”

Dụ Lâm Hải mặt không cảm xúc, chỉ lạnh lùng nói một câu: “Ra tay với bố ruột của mình, cặn bã như vậy, chẳng lẽ không đáng chết sao?”

Sắc trời vô cùng u ám, không biết mưa từ lúc nào, liên miên không dứt.

“Mày, chúng mày muốn làm gì?”

Ở bãi đất trống rộng lớn, Nam Ninh Bách ngồi trên xe lăn bị cả một đoàn người áo đen vây nhốt ở giữa, tinh thần hoang mang, sợ đến sắc mặt tái xanh, nói cũng không liền mạch.

Người áo đen tản sang bên cạnh, mở ra một lối đi, ông K cầm chiếc ô đen to rộng che trên đỉnh đầu Nam Mẫn.

Tán ô hơi nhếch lên, lộ ra khuôn mặt xinh đẹp và lạnh nhạt của Nam Mẫn.

Cô bóp một chiếc bật lửa trong tay, bật nhẹ lên, ngọn lửa màu xanh thẫm châm nhẹ lên điếu thuốc ngậm trong miệng, cùng với tiếng sấm chớp ầm ầm, cô ngước mí mắt, miệng chậm rãi nhả làn khói trắng.

Nam Ninh Bách ngồi trên xe lăn, dầm mình trong mưa, lòng bỗng run sợ bởi tiếng sấm sét, đôi mắt bị cơn mưa khiến cho không mở nổi, bỗng nhiên, ông ta nhìn thấy bóng dáng của anh cả Nam Ninh Tùng từ Nam Mẫn.

Không, là Lạc Nhân!

Người phụ nữ độc ác đó về rồi!

“… Nam, Nam Mẫn!”

Nam Ninh Bách lắc mạnh đầu, ép mình nhìn rõ người trước mắt, đôi môi run rẩy: “Mày, mày muốn làm gì? Giữa ban ngày ban mặt, mày muốn giết người chắc?”

Nam Mẫn cúi mắt, thong thả ung dung hút điếu thuốc, ra vẻ lạnh nhạt và bất cần, cũng với làn khói trắng, cô cong môi đỏ, cười lạnh lùng: “Chết? Thế thì hời cho ông quá”.

Cô muốn ông ta sống không bằng chết.

“Lão K”.

Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận