Chương 622
Phó Vực: “…”
Anh ta có thể nói được gì? Anh ta nào dám nói cái gì?
Đành phải chuyển chủ đề: “Tại sao… Em lại không thích uống sữa?”
“Không có lý do gì cả, cô không thích uống, em cũng không thích uống. Anh không thấy sữa có vị giày da hả?”, Tô Âm cau mày.
Phó Vực: “…”
Cậu ấm họ Phó từ nhỏ đã bị ép phải uống đủ hai lít sữa mỗi ngày không hề cảm nhận được.
Cô cháu nhà này là cái loại quái thai gì thế không biết?
Chủ đề này không thể tiếp tục được nữa.
Phó Vực nhìn vẻ mặt thích thú của nhóc con kia, hỏi thử: “Em tới thành phố Bắc thế này, bố với cô em có biết không?”
Tô Âm lặng lẽ cụp mắt xuống, ậm ờ nói: “Chắc là biết rồi đấy”.
Phó Vực bỗng chốc có linh cảm chẳng lành, cố gắng giữ bình tĩnh: “Cái gì mà chắc với cả là cơ? Rốt cuộc là biết hay không biết?”
Giọng anh ta có chút vội vã, Tô Âm ngước mắt lên, thành thật trả lời:
“Ban đầu không biết, chắc là bây giờ đã biết rồi”.
“…”
Phó Vực đang định bảo Tô Âm giải thích rõ đầu đuôi cho mình thì chuông điện thoại đã vang lên, màn hình hiển thị “nữ vương đại nhân Mẫn Mẫn”, tim anh ta chợt run lên, cảm thấy tiếng chuông này không khác gì khúc nhạc đòi mạng.
Cố gắng kiểm soát cánh tay đang run lên, cậu ấm nhà họ Phó nghe điện thoại, run run nghe máy: “Alo”.
Đầu dây bên kia, giọng của Nam Mẫn trong trẻo nhưng đầy lạnh lùng: “Tô Âm có sang đó tìm anh không?”
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!