Chương 717
“Chuyện này… cảm thấy giống như là ngoài ý muốn, nhưng lại không giống chuyện ngoài ý muốn”.
Phó Vực gật đầu: “Tôi cũng cảm thấy vậy”.
Cái này còn cần các người cảm thấy?
Ánh mắt Quyền Dạ Khiên khinh bỉ nhìn sang: “Có thể nói mấy thứ có ích chút được không?”
Hai người Bạch Lộc Dư và Phó Vực mặt không phục.
Nói ai vô dụng?
Nếu không phải bọn họ áp dụng kỹ thuật máy tính cao siêu tìm ra tung tích của Nam Mẫn và Lạc Ưu, làm sao bọn họ có thể kịp thời chạy tới?
Nhưng người ngồi đây đều là anh, đều là lão đại, không chọc nổi, chỉ có thể thật lòng.
“Không phải ngoài ý muốn”.
Giọng Nam Mẫn hơi khàn, lạnh lùng để lại năm chữ, nhưng khiến tim mọi người đều nhảy lên theo.
Sắc mặt cô có chút tái nhợt, nhưng lời nói ra lại rất chắc chắn.
“Gặp Trác Huyên có lẽ là ngoài ý muốn. Nhưng tên họ Kiều ở phía sau uy hiếp bọn em thì không phải ngoài ý muốn”.
Ánh mắt Dụ Lâm Hải rơi xuống vực sâu.
Anh cũng không biết người tên “Kiều gia” kia là thế nào với Trác Huyên.
Nhưng mấy năm Trác Huyên ở nước ngoài quả thật không sạch sẽ.
“Đúng là oan gia ngõ hẹp”.
Lạc Ưu vừa nghĩ đến cảnh tượng nhìn thấy Trác Huyên ở suối nước nóng lộ thiên liền cảm thấy có chút chán ghét, nghiêng đầu nhìn về phía Dụ Lâm Hải.
“Trước kia rốt cuộc anh có mắt thẩm mỹ không vậy, ngay cả người phụ nữ như Trác Huyên cũng nhìn trúng, đúng là nên rửa mắt đi”.
Cô ấy hừ nhẹ một tiếng, oán hận người chiến hữu thân thiết: “May là anh không cưới cô ta, nếu không thì lúc này trên đầu anh chắc chắn phải đội mấy cái mũ xanh rồi, nối lại với nhau chắc cũng sẽ thành vùng thảo nguyên Hulunbuir, nơi mà ngựa cỏ bùn có thể chạy rong ruổi trên đó”.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!