Chương 1270
Cô cười, trả lời: ‘Anh biết em tốt với anh là được. Lễ vật cho bà mối phải lớn một chút nha!’
Hoắc Nhiên: ‘Chị phải phát lì xì cho tụi em mới đúng. Chị dâu nhỏ, chị là trưởng bối đó!’
Tề Mẫn Mẫn: (Icon tức giận) ‘Cho anh vài giọt thuốc màu, anh muốn mở phường nhuộm sao? Ông già à, Giai Tuệ còn chưa đồng ý anh nhé! Có lễ vật hay không nào?’
Hoắc Nhiên: (Icon hoảng sợ cắn tay) ‘Sẽ cho sẽ cho! Sẽ gửi em một phong bao thật lớn mà!’
Tề Mẫn Mẫn: ‘Thấy anh hiếu thuận như vậy. Mỗi ngày em sẽ nói tốt cho anh một câu.’
Hoắc Nhiên: ‘Đa tạ! Em thật sự là chị dâu lớn!’
Tề Mẫn Mẫn gửi một icon le lưỡi nghịch ngợm qua.
Cô và Hoắc Nhiên không thể nào giống chị dâu trưởng và em chồng, ngược lại có chút giống bạn bè. Có lẽ bởi vì Hoắc Nhiên chưa trưởng thành, cả ngày hi hi ha ha. Cô thậm chí còn nghĩ anh chỉ bằng tuổi cô thôi.
Hoắc Trì Viễn quay đầu lại, khó hiểu hỏi: “Có chuyện gì mà cười vui vẻ như vậy?”
“Em đang vơ vét tài sản của anh Hoắc Nhiên nha!” Tề Mẫn Mẫn nghịch ngợm nói.
“Vơ vét tài sản?” Hoắc Trì Viễn khó hiểu nhướng mày.
Tề Mẫn Mẫn nhảy khỏi xích đu, chạy tới ôm eo Hoắc Trì Viễn, úp mặt sau lưng anh: “Em đòi anh ấy phong bao lì xì nha. Em xe tơ hồng cho anh ấy mà, dù thế nào anh ấy cũng phải cho em một phong bao lì xì để cảm tạ nha!”
“Em đó! Thật nghịch ngợm mà!” Hoắc Trì Viễn bất đắc dĩ cười cười.
Anh biết cô không cần tiền bạc, chỉ là muốn chọc Hoắc Nhiên ột chút.
“Ai bảo anh ấy trêu em chứ?” Tề Mẫn Mẫn khí phách ngẩng mặt lên.
“Đúng là phải dạy dỗ!” Hoắc Trì Viễn lập tức đồng ý gật đầu.
“Hoắc Trì Viễn, sau khi tỉa cây xong, chúng ta đi thăm bác gái đi!” Tề Mẫn Mẫn nhìn về phía biệt thự Tưởng gia, nói với Hoắc Trì Viễn.
Mấy ngày rồi không đến thăm bác gái, không biết sức khỏe bà thế nào rồi.
“Nghe nói chủ nhật hàng tuần em thường đến nói chuyện với bác gái!” Hoắc Trì Viễn nhìn Tề Mẫn Mẫn khen ngợi.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!