Chương 1845
Vừa mới khẽ chạm vào, cô đã cảm thấy hơi đau tay.
Cô đột nhiên nhớ lại lúc còn yêu nhau, khi anh đi công tác cô còn sờ sờ khuôn mặt lún phún râu của anh qua màn hình điện thoại. Lúc đó thật ngọt ngào biết bao.
Cô thu tay lại, bối rối chạy vào phòng tắm.
Sợ để Hoäắc Trì Viên thấy hai hàng nước mắt và con người đẫm lệ của cô, cô phải hắt nước lạnh lên mặt rất lâu.
Hoäắc Trì Viễn cảm thấy có người sờ sờ mặt mình, chờ lúc anh muốn nắm lấy bàn tay mềm mại đó thì không bắt được cái gì. Khi mở mắt lại, nhìn thấy giường hỗn độn.
"Nhóc con!" Anh vội vàng đứng dậy, lớn tiếng hô.
Tề Mẫn Mẫn vừa lau tóc vừa ngó từ phòng tắm ra, "Tôi đây!" Hoắc Trì Viễn lập tức thở phào nhẹ nhõm.
Lúc tỉnh lại không thấy cô, anh đã nghĩ rằng cô lại tức giận mà trốn đi.
Anh tiến lên phía trước, nhận lấy khăn mặt lau tóc giúp cô. "Để tôi tự làm!" Tê Mẫn Mẫn định lấy lại khăn mặt về.
"Em gội đầu bằng nước lạnh sao?" Hoắc Trì Viễn không trả lại khăn cho cô, nhăn mày lại, bất mãn hỏi.
"Trời nóng!" Tê Mẫn Mẫn nhẹ giọng đáp lại một tiếng.
"Trời nóng nên em gội đầu bằng nước lạnh sao? Chẳng lẽ phải đợi khi đau đầu mới biết là khổ à?!" Hoắc Trì Viễn hận không thể gõ gõ lên đầu Tê Mẫn Mẫn,
"Lần sau sẽ chú ý! Ông già ạ!" Tê Mẫn Mẫn giật khăn lại rồi trở về phòng tắm. Tuy Hoắc Trì Viễn nói lảm nhảm nhiều khiến người ta có chút phiên nhưng cô vẫn cảm thấy ấm áp. Cô phải chạy trốn nếu không cứ tiếp tục như thế cô sẽ buông tay đầu hàng mất.
Hoäc Trì Viễn đi theo vào phòng tắm, lấy lược đứng đằng sau Tê Mẫn Mẫn, nhẹ nhàng chải tóc cho cô: "Có đau không?"
Tề Mẫn Mẫn vừa định lắc đầu đã bị Hoäắc Trì Viễn làm đau. "Thật xin lỗi!" Hoắc Trì Viên vội vàng nói, "Sau này anh sẽ luyện tập lại!"
"Luyện tập? Được, tốt nhất là hiện giờ anh nên đi tìm một cô nhân tình mà luyện tập đi!" Tê Mẫn Mẫn trừng mắt nhìn Hoặc Trì Viễn.
Nghe cô nói vui vẻ, "Em nói đúng! Anh sẽ nuôi một con chó con!"
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!