Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Truyện Vợ Cũ Thật Quyến Rũ - Nguyễn Băng Trâm

Chương 237

“Nếu không phải vì cha cô, một nhà ba người bọn họ vẫn còn hòa thuận vu vẻ.

Nhưng hiện tại, ngoài một người đàn bà điên điên khùng khùng, thì còn gì nữa đây?Cô nói cha cô là người tốt, tôi hỏi cô người tốt rốt cuộc định nghĩa như thế nào? Ông ta không giết bác trai, nhưng bác ấy lại vì cha cô mà chết!” Hoắc Trì Viễn phẫn nộ quát.

“Cha em cũng đã bồi thường!” Tề Mẫn Mẫn nhắm mắt lại, nước mắt tràn trề, trái tim cô quặn thắt.

“Cô cảm thấy tiền có thể mua lại hạnh phúc gia đình sao?” Hoắc Trì Viễn nắm chặt tay chất vấn, “Không thể!’ “Đều là lỗi của em!” Tề Mẫn Mẫn tự trách cắn môi, không hề vì mình và cha mà biện giải.

Cho dù cha có đền bù bằng cả gia sản, cũng không thể đổi lại hạnh phúc cho nhà họ Tưởng.

“Lấy lại nước mắt của cô đi! Gia đình này không cần cô phải thương cảm!” Hoắc Trì Viễn xoay người, tự ép chính mình không được nhìn nước mắt chua xót của Tề Mẫn Mẫn.

Nhắm mặt lại, cái nhăn mày khi cười của Y Nhiên như toàn bộ ánh sáng trong mắt anh.

Căn nhà này có vô số kỉ niệm của anh và Y Nhiên, giờ này nhớ lại anh phát hiện ra linh hồn mình đều bị trí nhớ chiếm cứ mất rồi.

Sự tuyệt vọng và bi thống khi đột nhiên mất đi tất cả kịch liệt xé rách trái tim anh, tình yêu của anh, linh hồn của anh.

Anh đột nhiên dùng sức đấm xuống mặt bàn.

Tề Mẫn Mẫn ngồi xổm, lấy tay che mặt, che đi nước mắt, nhưng phát hiện ra mình bất lực.”Xin lỗi! Xin lỗi! Xin lỗi! Xin lỗi! …”

Cô biết dù có nói trăm ngàn câu xin lỗi cũng không thể nào xóa nhòa đi được tội lỗi của mình.

Tề Mẫn Mẫn khóc làm cho anh đau lòng. Anh ngồi xổm trước mặt cô, dùng sức nắm lấy bả vai cô, ảo não quát nhẹ:”Cô việc gì phải áy náy? Người không phải do cô giết!”

“Em chính là thủ phạm.” Tề Mẫn Mẫn bị cảm giác tội lỗi tra tấn, thốt ra chân tướng.

Ngay khi cô định nói ra toàn bộ sự thật thì điện thoại của Hoắc Trì Viễn đột nhiên đổ chuông.

Anh buông Tề Mẫn Mẫn ra, đứng dậy nghe điện thoại.

Nhìn gương mặt thẳng thắn và cương nghị của Hoắc Trì Viễn, Tề Mẫn Mẫn đột nhiên mất đi dũng khí.

Một khi chân tướng bại lộ, anh còn có thể yêu chiều cô như trước đây không?

Lòng cô càng căng thẳng, đau đến toát mồ hôi lạnh.

Cô biết đáp án là gì: Anh sẽ hận cô! Đem toàn bộ oán hận với cha đổ hết lên đầu cô.

Cô sợ hãi ôm bả vai, không dám tưởng tương đến kết quả kia.

Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận