Chương 357
“Nha đầu ngốc! cháu uống xong rồi bà sẽ dặn thím Vương cho cháu một bát đầy.” Bà nội sợ gương mặt đỏ do phơi nắng của Tề Mẫn Mẫn, đau lòng nói.”Đúng là có chỗ bị rộp.”
“Cháu quên không mang khẩu trang.” Tề Mẫn Mẫn cong môi nói. Cô nên sớm nghĩ ra phơi nắng lâu quá sẽ làm da bị tổn thương. Cô cảm thấy chính mình có những lúc rất không thông minh, thậm chí là ngu ngốc.
“Không sao! Bà nội có cách!” Bà nội cười nói.”Thím Vương, thím vào phòng ngủ của tôi, lấy một ít lá lô hội trong chậu thuốc ra đây.”
Chỉ một lúc sau, thím Vương liền cầm một ít lá lô hội đưa đến cho bà nội: “Thưa bà,đây ạ.”
“Thím giã nó cho ra nước.” Bà nội dặn dò.”Sau đó để Tề Mẫn Mẫn đắp mặt.”
“Được.” Thím Vương nghe lời mang lá lô hội vào nhà bếp.
Tề Mẫn Mẫn nhìn bà nội bằng ánh mắt sùng bái: “Bà nội, bà thật lợi hại! Cái gì cũng biết!”
“Bà đi qua đường còn nhiều hơn cháu ăn muối!” Bà nội Hoắc kiêu hãnh mà cười rộ lên.
“Bà nội, những lời này của bà cháu nghe nhiều đến mức tai đóng kén rồi.” âm thanh của Hoắc Trì Viễn được truyền đến từ cửa.
Chú về rồi?
Tề Mẫn Mẫn lập tức hồi hộp. Cô nhanh chóng ngồi thẳng người, nhìn Hoắc Trì Viễn thong dong đi về phía mình.
“Bà nội, bà có nước ô mai không?” Hoắc Trì Viễn nhìn bát nước ô mai trong tay Tề Mẫn Mẫn, cười hỏi bà nội.
“Bà nấu cho cháu dâu uống, không cho cháu uống!” Bà nội kiêu hãnh nói.
Hoắc Trì Viễn cong môi: “Bà nội thật bất công!”
Tề Mẫn Mẫn nhìn Hoắc Trì Viễn đang làm nũng bà nội, có một loại xúc động khó tả. Đây chính là Hoắc Trì Viễn lạnh lẽo vô tình với cô sao?
Lúc tim cô đang loạn nhịp, Hoắc Trì Viễn tự nhiên ngồi xuống cạnh cô, cầm lấy cái bát trong tay cô, uống sạch nước ô mai còn lại.
“A! Đó là….em….em đã uống rồi….” Tề Mẫn Mẫn đỏ mặt, nhìn Hoắc Trì Viễn.
Anh không chê cô bẩn đấy chứ?
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!