Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Truyện Vợ Cũ Thật Quyến Rũ - Nguyễn Băng Trâm

Chương 6

Tề Mẫn Mẫn nghe được tiếng nước ào ào, liền biết là Hoắc Trì Viễn đang tắm, lập tức nhảy xuống giường, bối rối nhặt đồng phục bị rơi trên mặt đất mặc vào, nhưng tìm hồi lâu cũng không thấy quần lót ở đâu, liền bò đến trên giường, dẩu mông lên tìm.

“Có phải cô đang tìm cái này không?” Hoắc Trì Viễn không biết từ lúc nào đã xuất hiện sau lưng cô, trong tay cầm một chiếc quần lót ren màu trắng gần như trong suốt toàn bộ.

Tề Mẫn Mẫn oán hận trợn mắt nhìn anh, đỏ bừng mặt lấy lại quần lót từ trong tay anh, chạy vào phòng tắm.

Chờ lúc cô đi ra, Hoắc Trì Viễn đã thay tây trang, quần áo sạch sẽ ngồi trên ghế sofa cầm ipad xem tin tức. Nghe được âm thanh của cô, chỉ vén mắt nhìn thoáng qua, lại cúi đầu tiếp tục xem trang web.

“Chuyện kết hôn không phải thật. tôi đi đây. Chú à, hẹn gặp lại!” Tề Mẫn Mẫn giống như chạy nạn đi qua trước mặt Hoắc Trì Viễn, kết quả lại không được như ý nguyện, bị anh dùng một tay túm chặt lấy.

“Ngồi xuống!” Hoắc Trì Viễn lạnh lùng ra lệnh.

“Tôi nói không lấy chồng.”

 

“Có thể không ký tên, trở về chờ ba cô nhảy lầu đi!” Hoắc Trì Viễn lãnh khốc liếc mắt nhìn Tề Mẫn Mẫn một cái.

“Vì sao anh nhất định phải cưới tôi?” Tề Mẫn Mẫn có chút không dám tin. Nghĩ là chỉ diễn một chút là thôi, không cần phải đùa giỡn hóa thật.

“Tôi không muốn phải lo lắng chuyện tìm phụ nữ, vừa lúc có cô thì thuận tiện dùng.” Hoắc Trì Viễn không ngẩng đầu, bọn họ giống như chỉ đang thảo luận chuyện bình thường như mua một chiếc áo sơ mi vậy.

Thuận tiện dùng?

Mặt Tề Mẫn Mẫn nhanh chóng biến hồng, hai gò má giống như rượu đỏ mê người, mà lại lộ ra tức giận.

“Chú à, hôn nhân thì phải hai bên đều cam tâm tình nguyện!” Cô buồn bực trừng mắt nhìn Hoắc Trì Viễn cứ như ngọn núi băng ngàn năm.

“Không ai có thể uy hiếp tôi! Cô muốn tiếp tay làm bậy!” Hoắc Trì Viễn đột nhiên ngẩng đầu, con ngươi nhìn Tề Mẫn Mẫn tràn đầy hận ý.

Tề Mẫn Mẫn hiểu được là Hoắc Trì Viễn hiểu nhầm rồi. Cô oan ức nắm chặt hai tay, lòng chua xót chớp chớp hai tròng mắt: “Tôi cũng là người bị hại.”

“Tại sao tôi phải tin cô?” Hoắc Trì Viễn nhíu mày, lạnh lùng nhìn hai mắt ẩm ướt của Tề Mẫn Mẫn.

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận