Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế

 

Câu nói này của Nam Mần cực kỳ không khách sáo, gần như tát vào mặt Lý Long Thăng trước bao nhiêu người.

Biểu cảm của Lý Long Thăng lập tức không giữ nổi nữa, ông ta cẳn răng hàm, Ồm õm đáp: “Giám đốc Nam, làm người trẻ tuổi, nên khiêm tốn một chút thì tốt hơn, đừng kiêu ngạo ngông cuồng quá”.

“Nếu đã trẻ tuổi, tại sao không thế ngông cuồng?”

Nam Mẫn cảm thấy thái độ của mình quá là ôn hòa, giống như đang bàn chuyện thời tiết vậy: “Giám đốc Lý này, làm nhiều chuyện bất nghĩa ắt sẽ dễ chết lẵm, ông bán đứng người khác, người khác cũng sẽ bán đứng ông, nhân quả tuần hoàn, báo ứng rất dã man đây”.

Mặt mũi Lý Long Thăng sa sầm, đám vệ sĩ sau lưng ông ta nhanh chóng tiến tới bao vây Nam Mần.

Hạ Thâm che chở cho Nam Mẫn sau lưng mình, sẵng giọng nói: “Tổng giám đốc Lý, nơi này nhiều camera lắm đấy, ông muốn làm càn thì tốt nhất hãy cản nhắc xem mình có gánh nổi hậu quả không”.

Bầu không khí như đông cứng lại, Thư Anh bèn bước ra hòa giải.

“Tống giám đốc Lý, đừng làm ầm ĩ ở đây, nên nhanh chóng cho người đưa giám đốc Vương rời đi thì hơn, nơi này đông người phức tạp, sự việc bùng lên thì không tốt cho cả ông và Tinh Vực”.

Cô ta vừa dứt lời, Lý Long Thăng trở tay tặng cho cô ta một cái bạt tai, đánh đến mức Thư Anh lệch đi, không khỏi lảo đảo.

Ông ta hầm hừ một tiếng: “Từ bao giờ đến lượt mày dạy tao làm việc hả?”

“Tiếu Thư!”, đồng tử của Hạ Thâm như co rụt lại, anh tiến tới đỡ Thư Anh, hai mắt trợn trừng lườm Lý Long Thăng như muốn nứt ra: “Mày dám ra tay với cô ấy!”

Anh ta tiến tới định đấm Lý Long Thăng nhưng bị Thư Anh ngăn cản: “A Thâm, đừng…”

Nắm đấm của Hạ Thâm không thành công, nhưng Nam Mẫn đã thành công.

Đám vệ sĩ kia không kịp nhìn thấy cô xông qua hai người họ bằng cách nào để xông tới trước mặt Lý Long Thăng, nhanh như tia chớp, ngay một giảy sau Nam Mẫn đã tới trước mặt Lý Long Thăng, vung nắm đấm lẽn đánh ông ta gục xuống!

Lý Long Thăng chí cảm thấy xương cốt trên mặt mình sắp bị đánh vỡ, hai mắt tối thui, giãy giụa mấy lần mà không bò dậy nối.

Đến cả sức lực đế đứng lên cũng không có, nói gì đến đáp trả.

Mấy tẽn vệ sĩ trợn tròn mắt.

Người phụ nữ này lấy đâu ra sức lực mạnh đến thế?

Đợi khi họ định lao tới thì bị ánh mắt ngoái lại của Nam Mẫn ghim chặt tại chỗ.

Ánh mắt của người phụ nữ này quá sắc bén, chỉ một ánh nhìn thôi đã khiến họ rệu rã, không khỏi cứng đờ tại chỗ.

Lý Long Thăng không bò dậy được, nhưng không ảnh hưởng gì đến gào thét, ỏng ta lần mò sờ gương mặt sắp nứt, phun ra một búng bọt máu, hai mắt đỏ vằn, rống ầm lên: “Đứng đần ra đó làm gì, xông lẻn cho tao!”

Các vệ sĩ nhận lệnh từ ỏng chủ, bấy giờ mới hoàn hồn, gom hết dũng khí định lao về phía trước, cách đó không xa đột nhiên vang lên tiếng bước chân dồn dập, hai người đàn ỏng xuất hiện từ hành lang tối tăm.

Hai người đàn ông này đi ngược ánh sáng, một người mặc âu phục màu đen, một người mặc âu phục màu trắng, thân hình lực lưỡng, mặt mũi nghiêm túc, giống như Hắc Bạch vỏ Thường đến đòi mạng.

Họ cũng không phải dạng người lương thiện gì, nhanh chóng dẫn người khống chế vệ sĩ của Lý Long Thăng, bao vây khu vực này.

Bạch Lộc Dư ngày thường cà lơ phất phơ, đêm nay lại thâm trầm đến đáng sợ.

Châm một điếu thuốc, anh ta trầm giọng nói với quản lý khách sạn đang lập cà lập cập châm thuốc cho mình: “Cho ỏng thời gian một ngày, chỗ này mà không gọn gàng sạch sẽ thì ông cuốn gói cút đi!”

Quản lý khách sạn vã mồ hôi đầy đầu, cúi đầu khom lưng liên tục dạ vâng, vội vàng gọi bảo vệ tiến vào thu dọn tàn cuộc.

Dụ Lâm Hải lạnh lùng nhìn Lý Long Thăng mặt mày bầm dập và ông chủ Vương bị khiêng ra ngoài, anh thu hồi ánh mắt, sau đó hướng về mu bàn tay đỏ ửng của Nam Mẫn, thoáng nhíu mày: “Bị thương sao?”

Nam Mẫn lơ đễnh lắc lắc vàl cái: “Bị dội ngược lại thôi, không tránh được”.

Dụ Lâm Hải muốn xem nhưng Nam Mẫn không chịu.

Cô nhìn Bạch Lộc Dưvà Dụ Lâm Hải xuất hiện cùng nhau mà khẽ nhíu mày: “Tại sao hai người lại ở chung một chỗ?”

Bạch Lộc Dư nhả ra một làn khói, bập bập môi rồi đáp: “Anh VỚI lẫo Dụ đang ăn cơm mà, nghe nói ở bẽn phía em gặp rắc rối nên chạy tớl xem thử…”

Sau đó anh ta lại chửi mắng với vé bất đắc dĩ: ‘Tên Lý Long Thăng đó, còn cả ông chủ Vương nữa, đầu óc bị quện vào phân mèo rồi, dám chạy tới địa bàn của nhà họ Bạch này mà làm càn, lá gan to thế chứ!”

Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận