Cô nhìn Thường Hấn Nhi ngã xuống đất, nở nụ cười không cảm xúc:
"Vương Tuệ Kỳ còn không thể khiến cô sợ đến mức ngất xỉu, vậy mà lời nói của tôi lại có uy lực như vậy sao?"
Thường Hấn Nhi vẫn không phản ứng.
Đột nhiên “ầm” một tiếng, Khương Mạn đập bàn và hét lên:
"Không ổn rồi, mau chạy đi! Hạ Đông đã trở thành thây ma rồi!"
Hạ mập: "..." Cô có biết phép lịch sự không vậy?
Thường Hấn Nhi hoảng sợ đến mức ngay lập tức bật dậy khỏi mặt đất, tốc độ rất nhanh. Nếu đây là trong game, cô ấy sẽ là một dã vương đúng nghĩa.
Cô ấy quay lại nhìn chỗ mọi người đang ngồi, trong ánh mắt bọn họ có sự cười nhạo. Trong phút chốc, Thường Hấn Nhi xấu hổ đến mức không biết trốn vào đâu.
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app metruyenhot. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là metruyenhot.org. Vui lòng đọc tại app metruyenhot để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
(Tôi còn cảm thấy ngượng thay cho Thường Hấn Nhi, thực sự đấy…)
(Giải nghệ đi, đừng cố nữa! Trời ơi, nếu là tôi, tôi cũng không có đủ can đảm để sống tiếp nữa!)
(Là một người thực sự không thể giống Thường Hấn Nhi…)
Cô ấy che mặt chạy đi, lần này thật sự không còn mặt mũi nào mà ở lại nữa.
"Cô Khương, các người cứ mặc kệ Thường Hấn Nhi đi, tôi đây này! Hãy nhìn tôi đi! Liệu còn có thể cứu được tôi không?!" Hạ Đông thực sự lo lắng rồi.
"Chờ thông tin tức của cơ quan có thẩm quyền đi. Hiện tại, có lẽ sẽ có hy vọng chữa khỏi."
Giọng điệu Khương Mạn nhẹ nhàng: "Vương Tuệ Kỳ cũng là một ngoại lệ, nhưng tôi tin rằng rất nhiều người, chẳng hạn như đạo diễn Hạ vì không biết sự thật mà đã bị cô ta lừa. Các người là nạn nhân."
"Đúng, đúng vậy! Tôi thực sự là nạn nhân" Hạ Đông vội vàng gật đầu.
"Tích cực hợp tác với cơ quan điều tra, đạo diễn Hạ nhất định sẽ không sao, nhưng... Tôi nghe nói bây giờ loại thuốc được nghiên cứu chế tạo để chữa bệnh cũng không có nhiều."
Khương Mạn thở dài: "Nếu có chút ngu dốt cho rằng bản thân có thể may mắn thoát khỏi sự ảnh hưởng của thuốc, tiếp tục giấu giếm thì có lẽ cũng chẳng còn gì để nói nữa."
"Cứ như Vương Tuệ Kỳ này. Ban ngày, cô ta vẫn là một người bình thường, ban đêm lại giống như người điên vậy."
Hạ Đông càng nghe càng sợ hãi liền đứng dậy đi ra ngoài: "Tôi sẽ phối hợp điều tra!! Đồng chí cảnh sát, chú cảnh sát ơi! Mau đến điều tra tôi đi!!"
Bạc Hạc Hiên quay về phía góc tường rồi gật đầu, livestream bị dừng lại.
Màn dạy dỗ ngược này đến đây cũng nên kết thúc rồi.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!