Âm thanh của piano và violin đột ngột im bặt, thay vào đó là tiếng đàn cello xen lẫn tiếng mưa rơi. Khung cảnh lúc này là một màn mưa như một bức tranh trắng đen nhập nhèm, tiếng hét thất thanh của người phụ nữ vang lên.
Giọng hát có phần quỷ dị của người đàn ông như tô điểm lên bức tranh ấy.
“21 năm trước dưới màn mưa tháng 2 trong con ngõ, bữa tiệc hoành tráng đã bắt đầu. Huy hiệu gỗ sồi trên những bộ lễ phục đen, từng vết cắt rướm máu trên da thịt. Có lẽ đây là sự ám chỉ của thần thánh, những vị khách mang chiếc mặt nạ in bóng lên ly champagne.”
Khung cảnh đột nhiên chuyển đến một khu rừng sồi trắng, xuyên qua khu rừng tới một lâu đài huyền bí. Khương Nghiệp Lễ (Bạc Hạc Hiên diễn) đứng ở trước gương với bộ lễ phục, Melansha (Khương Mạn diễn) nhẹ nhàng bước tới, giúp anh đeo chiếc huy hiệu lên. Đầu kim đâm vào ngón tay, từng giọt máu đỏ tươi trào ra.
Khương Nghiệp Lễ nắm lấy tay cô, Melansha nhìn anh mỉm cười, các đó không xa có một chiếc nôi, tiếng khóc chuyền ra từ trong nôi. Hai người cùng nhau đi tới nhìn đứa bé đang khóc nức nở giống như bị ốm.
Bác sĩ đi tới bế đứa bé đi, chỉ để lại một bé gái vẫn còn đang trong giấc mộng ngọt ngào.
Khung cảnh lúc này thay đổi, dưới lầu bữa tiệc đã bắt đầu, khách khứa đều đã đông đủ, mọi việc đã xong xuôi. Hai thanh niên một lớn một nhỏ chạy theo chú mình, đang bắt chước dáng vẻ của người lớn. Đứa trẻ nhỏ hơn hai đứa kia một chút đang lén lút cởi lễ phục của mình ra để chơi trốn tìm.
Giọng nữ tao nhã vang lên.
“Lancelot dưới ánh trăng, ác quỷ từ từ nhập cuộc.”
Cánh cửa cổ kính từ từ mở ra, người đàn ông mặc vest đen bước vào.
Melansha khoác tay Khương Nghiệp Lễ gật đầu mới người đàn ông.
Trên màn hình xuất hiện một dòng chữ phụ đề.
Khương Nghiệp Lễ gọi người đàn ông ấy là: Anh cả.
……
Trong cửa hàng đồ ngọt, lòng mọi người không khỏi thắt lại. Cái mv này ngay từ đầu đã thấy rất kỳ lạ rồi.
Hình tượng ngón tay bị đâm, những giọt máu đỏ trào ra nhưng xung quanh vẫn chỉ dùng hai màu trắng đen, đúng là làm người ta đau nhói tim.
Đột ngột.
“Bang—”
Tiếng súng vang lên.
Mọi người như ngừng thở, có fan còn hét lên, một số người đưa tay che mồm, trợn mắt.
Giọng Khương Tử Mặc cất lên đau đớn tột cùng.
“Những hạt mưa xuyên qua màn đêm đem theo tiếng súng, máu nhuộm đỏ huy hiệu cây sồi. Bên những miệng hố đen xì những đứa trẻ đang hát vang, ác quỷ mang theo lòng thương xót.”
Khương Nghiệp Lễ và Melansha ngã trong vũng máu, những giọt máu bắn lên hàng lông mày của họ. Người thanh niên lớn kinh hoàng thét lên.
Người đàn ông kéo mũ trùm xuống, trên môi nở nụ cười quỷ dị đi lên trên tầng 2.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!