Trong chương trình phát sóng trực tiếp đã vô cùng sôi nổi.
Trong livestream của khu vui chơi giải trí, một dòng chữ liên tục hiển thị lên trên màn hình: “Cơ thể khỏe khoắn, cam đảm, bền bỉ và thú vị!”
"Có vẻ như em vẫn chưa chơi đủ."
Bạc Hạc Hiên nhìn cô: "Em vẫn muốn chơi tiếp sao?"
"Buổi hẹn hò của tôi kết thúc rồi. Tiếp theo là của anh và Đại Ngọc, đừng kéo cả tôi vào."
Khương Mạn kiên quyết lắc đầu: "Chuyện đó phải với tính giá khác."
Bạc Hạc Hiên nói: "Tôi mời em ăn cơm."
Đôi mắt của ai đó sáng lên.
Tôn Hiểu Hiểu trợn tròn mắt, nói: "Tôi sẽ bao cô trà sữa."
Khương Mạn nở nụ cười tươi rói, chủ động đứng ở giữa, ôm cánh tay của hai người:
"Vậy thì còn chần chừ gì nữa, chúng ta đi thôi, các bạn của tôi!"
Khương Mạn được ăn là có thể làm việc !
Các PD cũng không nói nên lời.
Trong phòng điều khiển trung tâm ở hậu trường, tổng đạo diễn dụi mắt, trong mắt hiện lên vẻ hoài nghi về cuộc đời.
Rối tung lên rồi, tất cả đều rối tung lên rồi...
Hôm nay mới là ngày đầu tiên phát sóng. Tại sao gameshow tình yêu đang yên đang lành lại liên tục biến thành chương trình sinh tồn và chương trình về đạo đức? Tại sao câu chuyện của hai người lại biến thành ba người rồi?
Nhưng tại sao lại vẫn hài hoà như vậy?
Vì “tiết mục biểu diễn” của Phong Lăng mà không ai dám tới chơi trò nhảy cực hạn nữa. Khi nhân viên bên đó nhìn thấy đám người Khương Mạn đi tới, đột nhiên họ lại cảm thấy đau đầu.
"Mọi người vẫn còn muốn chơi sao?"
Những người hướng dẫn đó đương nhiên là vẫn nhớ Khương Mạn.
"Chơi chứ, các người yên tâm đi, tôi gan lớn, sẽ không sợ hãi đến nỗi chân mềm nhũn đâu."
Người hướng dẫn gật đầu: "Tôi có thể nhìn ra, cô và chàng trai này đều rất can đảm!"
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!