"Một cô gái tên là Tôn Đại Ngọc, ngoài hai mươi tuổi, cao, gầy và trắng, cũng là một cô gái xinh đẹp! Cô ấy còn nuôi một con chó ngốc và sống trong khu biệt thự này!!"
Đại Xuyên nghe xong, vô thức nói: "Đó là cháu dâu mà ông chủ nhắm trúng sao ạ?"
Ông Sở tức giận, trừng mắt: "Cái thằng trời đánh đó có khả năng khiến cô gái đó trở thành cháu dâu tôi thì coi như nó có bản lĩnh, tôi sẽ không bao giờ gọi nó là đồ súc sinh nữa!"
Đại Xuyên trộm cười.
"Đừng nói nhảm nữa, mau tìm người cho tôi đi, nhớ kỹ, phải tìm thật bí mật, đừng để lão Vương bên cạnh biết!"
Ngay khi bốn chữ "lão Vương bên cạnh" được nói ra, vẻ mặt của Đại Xuyên lại trở nên kỳ lạ.
"Ông chủ, cô gái này chính là..."
Sở Thái Bình ra hiệu cho anh ta nói nhỏ lại, sau khi đảm bảo xung quanh không có ai khác ông ta mới nói:
"Cô gái này không đơn giản. Lúc nãy tôi đã đẩy tay với cô ấy, nhất thốn quyền của cô ấy còn mạnh hơn của tôi!!"
Khi ông lão nói tới đây, ông ta không thể nhịn nổi mà tăng âm lượng lên, mặt đỏ bừng.
"Nhiều nhất cô gái ấy cũng chỉ mới ngoài hai mươi tuổi! Ít nhất cảnh giới nhất thốn quyền đã ở cảnh giới thứ hai, cậu có biết điều này có nghĩa là gì không?"
"Một thiên tài! Đây là một thiên tài võ thuật!!"
"Tiếc là bây giờ Sở Thái Bình tôi mới phát hiện ra một nhân tài như vậy, nếu là ba mươi năm trước thì..."
Trong lòng Sở Thái Bình tràn đầy tiếc nuối, nếu như là 30 năm trước có thể ông sẽ mặt dày nhận làm học trò của cô gái này cũng nên!
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!