“Yêu Nhi.” Giọng người đàn ông đột nhiên vang lên.
Khương Mạn lại run tay một cái, cảm thấy như bị người ta phát hiện mình phạm tội, cả người cứng đờ, “Làm sao?”
Bạc Hạc Hiên ngước mắt lên, mặt hai người sát vào nhau. Trong tầm mắt của anh, đôi mắt to tròn của cô ấy giống như con chuột hamster bị người ta bắt được khi đang ăn vụng.
Bạc Hạc Hiên không nhịn được, nhẹ giọng nói: “Để tôi giúp em được không?”
“Hả?”
“Thân phận của em.”
Khương Mạn chớp chớp mắt, không chút do dự: “Cũng được……”
Bạc Hạc Hiên cười cười, cô ấy không chút do dự đáp ứng làm lòng anh vui vẻ.
Cô hình như nhìn thấu được suy nghĩ của anh, Khương Mạn giải thích: “Anh là người bạn thân nhất của tôi, tôi tin tưởng anh.”
“Lúc trước anh bảo anh không chê tôi phiền phức, vậy bây giờ đành phiền anh vậy.”
Nếu không thể nào anh cũng nổi giận cho mà xem!! Đương nhiên câu sau chỉ dám nghĩ trong lòng…….
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!