Cô lặng lẽ kích hoạt siêu năng lực, khi thoa thuốc lên thì vết sưng trên trán cô biến mất với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường.
Bạc Hạc Hiên hơi nheo mắt lại, đột nhiên bước lên nắm lấy tay cô.
Trong nháy mắt, cô cảm giác được sự hồi hộp của anh, cô ngạc nhiên nhìn anh.
Bạc Hạc Hiên hít sâu một hơi, giấu đi cảm xúc của mình, nói đùa: "Bán thuốc giả cũng là phạm pháp đó."
"Tôi không bán, tôi chỉ tự dùng thôi..." Khương Mạn chột dạ nói.
Bạc Hạc Hiên cụp mắt xuống nhìn cô, ẩn ý sâu xa nói: "Loại thuốc thần như vậy phải giấu kỹ, đừng tuỳ tiện cho người khác xem, em biết không?"
Cô nói trong vô thức: "Anh cũng không phải người khác..."
Một câu buột miệng thốt ra không suy nghĩ nhưng lại khiến mọi thứ trở nên mờ nhạt đi
Khóe môi Bạc Hạc Hiên hơi nhếch lên: "Được rồi, từ nay về sau chỉ cho tôi xem thôi."
Biểu cảm Khương Mạn có chút kỳ quái, liếc anh một cái rồi quay lại chủ đề chính:
"Anh... anh có muốn thử không?"
Đây là điều mà lúc đầu Khương Mạn đã nghĩ tới, bát 'thuốc thần' trong tay cô nhất định là không có tác dụng, thứ có tác dụng chính là siêu năng lực của cô! Nhưng siêu năng lực không thể tùy tiện lộ ra ngoài nên chỉ có thể dùng cái cớ là “thuốc” để che giấu.
Vì đã nói sẽ chịu trách nhiệm nên tất nhiên phải chịu trách nhiệm đến cùng ...
Lịch trình của Bạc Hạc Hiên chắc chắn phải quay quảng cáo và chụp tạp chí. Nếu như người khác nhìn thấy những dấu vế trên cơ thể của anh thì… ôi ôi…
Khương Mạn nghĩ rằng tốt hơn là nên nhanh chóng tiêu hủy chứng cứ... Ồ không, tốt hơn là làm cho nó lành lại!
Bạc Hạc Hiên kéo cổ áo len cổ lọ của mình ra, cười ôn hoà: "Vậy thì e rằng tôi phải đi tắm trước."
“Anh thật là…” Khương Mạn buột miệng muốn mắng anh là đại tiểu thư, sau khi bắt gặp ánh mắt đó, cô giơ ngón tay cái lên và nói:
"Thanh niên ưu tú, yêu sạch sẽ!"
Bạc Hạc Hiên từ từ cởi áo khoác và áo len ra, Khương Mạn một lần nữa nhìn thấy kiệt tác của mình đêm qua!
Trong chốc lát, cô không dám nhìn nữa! Cô lập tức quay người lại: "Tôi đi lấy quần áo ngủ và khăn tắm cho anh!"
Nói xong, cô liền chạy về phòng, Bạc Hạc Hiên nhìn theo bóng lưng của cô, khẽ cười: "Đồ nhát gan."