Đánh bại lũ ma quỷ
Không ai biết em
Không ai hiểu em
Đi ngược gió không quản sự suy tàn sau lưng
…….
Da đầu Khương Mạn đã tê dần, trái tim trong lồng ngực cũng đập loạn xạ. Bài hát này……là viết về sau khi cô gia nhập đoàn kỵ binh Hoàng Gia đã lập lời tuyên thệ. Bảo vệ phụ nữ và trẻ nhỏ, bảo vệ lương thực……
Nếu bài hát đầu chỉ là trùng hợp, vậy bài thứ hai thứ ba thì thế nào…..
Khương Mạn nhìn tên tác giả bài hát Nine, rồi nhìn xuống lời bài hát……Anh ấy viết về……Cuộc sống của cô!
Nine…..anh rốt cuộc là ai?
Khương Mạn ngẩng đầu: “Nine là ai?”
“Nine là Nine ạ……..” Tang Điềm có chút lo lắng, “Anh ấy luôn thần bí, chưa có ai biết tên thật và mặt mũi của anh ấy.”
Không!
Có người biết.
“Hôm nay Bạc Hạc Hiên bảo em tới tìm chị?”
Tang Điềm có chút áy náy: “Vâng…..Bạc tiểu tam giúp em tìm vé, nhưng mà em phải đưa cả chị vào buổi nhạc hội đó!”
Khương Mạn tới từ Mạt Thế là bí mật lớn nhất. Sao Bạc Hạc Hiên lại đoán ra, Nine viết mấy bài hát này có liên quan tới cô?
Nhất định là có một số điểm mấu chốt mà cô chưa biết, hoặc là Nine có quan hệ với thế giới kia của cô!
Đối với chuyện bị Bạc Hạc Hiên đoán được bí mật cô cũng không hoảng sợ, cô gọi điện cho anh.
Đối phương nghe máy rất nhanh, có thể đối phương đã đoán được cô sẽ gọi cho anh.
Tự nhiên…….Khương Mạn chả biết nên mở mồm nói cái gì, giọng người đàn ông từ đầu bên kia truyền đến.
“Nine là Khương Tử Mặc, là anh tư của em.”
“Anh ta từ nhỏ đã được chẩn đoán mắc chứng rối loạn hoang tưởng, anh ta có thể nhìn thấy thế giới khác trong giấc mơ của mình.”
Lông mi Khương Mạn run lên, “Một thế giới……khác?”
“Ừ, anh ấy nói rằng trên thế giới đó có em gái của anh ấy.” Giọng của Bạc Hạc Hiên vẫn bình tĩnh như cũ.
Giống như là nói một chuyện vô cùng bình thường, chứ không phải một tin tức giật gân đi trái lại với khoa học.