Lúc đó Khương Lệ Sính cho rằng đã hơn 20 năm không gặp nên khi vừa gặp lại em gái luôn xa cách và không thoải mái với bọn họ là chuyện bình thường. Nhưng phải đến hai ngày nay, anh ta mới hiểu ra lý do thực sự.
Nhưng lý do đau lòng đến tận xương tuỷ.
“Được rồi, anh cả sẽ nuôi em cả đời.” Khương Lệ Sính cố nén sự run rẩy trong nhịp thở của mình.
Tại cuộc họp cấp cao của Hoàn Vũ, các quan chức cấp cao nhìn nhau không dám tin vào tai mình nữa. Chủ tịch Khương... đang nói chuyện điện thoại với ai vậy? Woa, giọng điệu này, quá là cưng chiều!
Có điều Nhị thiếu gia, Tam thiếu, Tứ thiếu bọn họ đều biết chắc chắn Khương tổng sẽ không dùng giọng điệu đó để nói chuyện với bọn họ?
Khương Lệ Sính không quan tâm đến ánh mắt của cấp dưới, sau khi đọc được tin tức của Châu Dã, anh ta lập tức gọi điện cho Khương Mạn.
"Anh cả sẽ lo những chuyện còn lại, em gái, cứ làm những gì em thích là được rồi."
Khương Lệ Sính nhẹ giọng nói: "Anh cả sẽ luôn ở đây."
Trong lòng Khương Mạn cảm thấy vô cùng ấm áp: "Em biết rồi, anh cả."
Cúp điện thoại xong, Khương Mạn hít sâu một hơi, điều chỉnh lại cảm xúc rồi đi gặp chị Lam.
Về chuyện Phong Lăng rớt đài, đương nhiên là chị Lam đã sớm dự liệu được, khi tên này nhập viện thì chị Lam đã thấy có điềm báo rồi.
Chỉ đến lúc này, chị Lam cảm thấy mơ màng...
Cô ấy nhìn Khương Mạn: “Đến bây giờ chị vẫn không thể hiểu nổi tại sao em lại trở thành em gái ruột của Khương Lệ Sính của tập đoàn Hoàn Vũ!
"Không đúng, còn Khương Vân Sênh ... anh ta còn là anh hai của em!"
"Còn anh ba của em... Tuy rằng tính tình có chút không ổn, nhưng vóc dáng đó... woa woa woa! Nếu anh ta không có tiền hay năng lực thì thân hình và vóc dáng, răng miệng đó cũng nhất định sẽ khiến cho các phú bà phải đánh nhau sứt đầu chảy máu!"
Sau khi Khương Mạn nghe xong, cô luôn cảm thấy hai từ 'răng miệng'... có thêm hàm ý sâu xa, cô hít sâu một hơi: "Em thay mặt anh ba cảm ơn chị."
Thật đáng tiếc, tuy rằng Khương husky vốn có thể khiến có các phú bà phát cuồng thì bây giờ anh ta không có năng lực này nữa...
Phẫu thuật cắt trĩ khiến nam giới trở nên trong sáng và ít ham muốn hơn.
“Này, đều là người một nhà mà, sao em lại nói vậy?” Chị Lam nháy mắt: “Mạn à, em còn giấu chị bao nhiêu chuyện nữa vậy?
Khương Mạn nháy mắt với cô ấy, cố ý nói: "Quả thật còn có một chuyện nữa."
“Chuyện gì vậy?” Sắc mặt chị Lam đột ngột thay đổi: “Đừng nói là em có tiền rồi, giàu có rồi thì sẽ giải nghệ nhé?
"Không đến nỗi như vậy đâu, chị đừng nghi ngờ đạo đức nghề nghiệp của em."