Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Vợ của tổng tài không dễ

CHƯƠNG 234: CÚI NGƯỜI HÔN CÔ

Trong lòng thuyết phục chính mình như vậy, Đường Tinh Khanh cảm thấy tội của mình không còn nặng như vậy nữa, tâm trạng của cô vui vẻ trở lại bắt đầu nấu cơm cho mình và Đông Phùng Lưu, đợi đến khi cô từ phòng bếp đi ra, Đông Phùng Lưu cũng đã mặc quần áo chỉnh tề, ngồi trên ghế sofa xem tạp chí.

Đường Tinh Khanh liếc mắt nhìn gò má của Đông Phùng Lưu, phát hiện bộ dạng như vậy của anh cũng rất đẹp trai, kiềm chế sự tà ác trong lòng mình, Đường Tinh Khanh mở miệng nói: “Tổng giám đốc, ăn cơm thôi.”

Nghe vậy, Đông Phùng Lưu buông tạp chí xuống, đi về phía Đường Tinh Khanh, Đông Phùng Lưu bình tĩnh bước đi, vẻ mặt tự nhiên khiến Đường Tinh Khanh có ảo giác như bọn họ là vợ chồng đã sống chung nhiều năm.

Không đúng! Đây nhất định là ảo giác! Kể từ khi nghe được lời tỏ tình của Đông Phùng Lưu, lúc nào Đường Tinh Khanh cũng có những suy nghĩ vớ vẩn, không được, sau này mình phải tự thôi miên tâm lý, Đông Phùng Lưu là kẻ thù của mình, phải kiềm chế lại những suy nghĩ điên dồ đó!

“Đang nghĩ gì vậy?” Đường Tinh Khanh đang âm thầm tự trách mình, lại nghe thấy tiếng của Đông Phùng Lưu.

Đường Tinh Khanh chợt hồi phục lại tinh thần, phát hiện mình đang bưng bát cơm trắng, không gắp thức ăn, cũng không ăn cơm, trong mắt Đông Phùng Lưu chắc chắn cảm thấy rất kỳ lạ.

Để che giấu sự bối rối của mình, Đường Tinh Khanh gắp đồ ăn nhét vào trong miệng, ậm ừ nói: “Đang ăn cơm.”

“…” Đông Phùng Lưu liếc nhìn cô, cũng không để ý đến nữa.

Phù…

Thái độ của Đông Phùng Lưu rốt cuộc cũng trở lại bình thường, nếu khi ăn cơm anh cũng dịu dàng gắp thức ăn cho cô thì Đường Tinh Khanh thật sự nuốt không trôi cơm!

Sau khi hai người yên lặng ăn cơm xong, đã là xế chiều, Đông Phùng Lưu nói rằng công ty vẫn còn việc cần làm, nên anh phải về tăng ca.

Đường Tinh Khanh gật đầu, mỉm cười vẫy vẫy tay nói: “Tạm biệt tổng giám đốc.”

Lời nói của Đường Tinh Khanh khiến Đông Phùng Lưu đang mặc áo khoác cảm thấy ngạc nhiên, anh dừng động tác tay lại nhìn về phía Đường Tinh Khanh, hỏi: “Em không đi cùng anh sao?”

Đường Tinh Khanh chỉ chỉ chính mình, không hiểu hỏi: “Em cũng phải đi sao?”

Đông Phùng Lưu giận tím mặt, anh đi tới túm lấy Đường Tinh Khanh, cắn răng nghiến lợi nói: “Anh phải tăng ca đều do em, không có chút thành ý gì thì thôi, em là thư ký của anh, ông chủ chưa tan ca mà em đã tan làm rồi sao?”

“Nhưng mà…” Đường Tinh Khanh muốn nói những lời đồn trong công ty, lại bị Đông Phùng Lưu cắt ngang.

“Câm miệng, đây là lệnh của ông chủ, không được cãi lại.” Giọng nói hung dữ của Đông Phùng Lưu phát ra.

“Vâng… Ông chủ…” Sắc mặt của Đường Tinh Khanh rất khó coi bị Đông Phùng Lưu kéo ra khỏi nhà, rồi bị anh lôi lên xe.

Lúc chiếc xe đi vào hầm đậu xe của công ty, Đường Tinh Khanh lại không muốn đi cùng Đông Phùng Lưu, cô dừng bước lại, vẻ mặt nghiêm túc nói: “Tổng giám đốc, anh đi lên trước đi, nếu hai chúng ta đi cùng nhau, bị người khác nhìn thấy sẽ không hay.”

Đông Phùng Lưu nhíu mày, anh không hài lòng nói: “Thì đã sao nào, anh đã ra lệnh cho bọn họ không được nói lung tung rồi.”

“Không được.” Thái độ của Đường Tinh Khanh vô cùng kiên quyết, cô nhất định không chịu nhún nhường, vẻ mặt nghiêm trọng nói: “Tuy ngoài miệng bọn họ không nói, nhưng trong lòng bọn họ sẽ nghĩ thế nào? Em không muốn bị người khác chửi mắng sau lưng nói mình là kẻ thứ ba, anh phải biết rằng, em ghét nhất những chuyện như vậy.”

Thấy vẻ mặt không chịu thỏa hiệp của Đường Tinh Khanh, Đông Phùng Lưu đành phải từ bỏ suy nghĩ hai người cùng đi lên, bất đắc dĩ nói: “Được rồi, vậy nghe lời em.”

Đường Tinh Khanh nhìn Đông Phùng Lưu một mình bước vào thang máy, chờ anh rời đi khoảng chừng mười mấy phút, Đường Tinh Khanh mới cất bước, đi vào trong thang máy dành cho nhân viên.

Trong thời gian này, cũng có nhân viên đi vào thang máy, bọn họ nhìn thấy Đường Tinh Khanh đầu tiên là cảm thấy ngạc nhiên, sau đó gật đầu với cô, im lặng đi vào thang máy, cũng không bàn luận mấy chuyện thị phi sau lưng cô nữa.

Đường Tinh Khanh hơi kinh ngạc khi thấy thái độ của bọn họ thay đổi như vậy, cô nhớ đến Đông Phùng Lưu từng nói anh đã giải quyết hết mọi chuyện, mặc dù không biết anh giải quyết như thế nào, thế nhưng sẽ không còn ai dám đối xử với cô như kẻ thứ ba nữa, trong lòng cô vô cùng vui vẻ.

Thang máy cuối cũng cũng lên đến tầng cao nhất, Đường Tinh Khanh vui vẻ đi đến trước bàn làm việc của thư ký, nhìn đồ đạc trên mặt bàn vẫn ngăn nắp như cũ, trong lòng Đường Tinh Khanh cũng âm thầm thở phào nhẹ nhõm, không có ai nhằm vào cô là tốt rồi.

Đường Tinh Khanh ngồi xuống làm việc một lúc, cửa phòng làm việc của Đông Phùng Lưu đột nhiên mở ra, Đường Tinh Khanh nhớ ra mình vẫn chưa pha cà phê cho Đông Phùng Lưu, vừa định đứng dậy thì nhìn thấy một người mình không ngờ sẽ gặp ở đây.

Người kia nhìn thấy cô cũng hơi ngạc nhiên, sau đó sắc mặt cô ta biến đổi, vừa có vẻ như là sợ hãi, lại giống như đang tức giận, khí thế bừng bừng đi về phía Đường Tinh Khanh, uy hiếp nói: “Tôi đã nghe theo lời dặn dò của bạn cô, không truyền tin đồn của cô ở trong công ty nữa! Thế nhưng cũng nhờ cô nhắn dùm với bạn của cô, bảo anh ta nói được thì làm được, đừng lấy ảnh chụp của tôi ra cho người khác xem!”

Nói xong, cô ta lại khinh miệt liếc Đường Tinh Khanh một cái, khinh thường nói: “Không ngờ cô lại có người chống lưng khủng như vậy, mặc dù cô có người giúp đỡ, nhưng tôi cảnh cáo Đường Tinh Khanh cô, chuyện lần này coi như cô gặp may! Lần sau nếu cô vẫn rơi vào tay tôi, tôi sẽ không dễ dàng buông tha như vậy nữa đâu!”

Nói xong những lời vừa châm chọc vừa uy hiếp này, Doãn Thu Ngọc đạp giày cao gót xoay người rời đi.

“…”

Chỉ còn lại một mình Đường Tinh Khanh mơ hồ đứng tại chỗ, cô hoàn toàn không hiểu chuyện gì đang xảy ra, Doãn Thu Ngọc đang nói gì vậy? Cái gì mà bạn của cô? Cái gì mà ảnh chụp?

Cho dù như thế nào thì Doãn Thu Ngọc cũng sẽ không đến gây sự với cô nữa, chuyện này đối với Đường Tinh Khanh mà nói đã tốt lắm rồi.

Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận