Chương 4: Lại nữa rồi.
Khi sống thì cưỡng bức tôi, đến khi chết tồi thì lại muốn tôi phải kết duyên âm với anh ta, hahaha, nực cười thật!
Nhân lúc tất cả mọi người trong phòng đang đổ dồn sự chú ý vào thầy pháp sư kia tôi vội chạy ra ngoài. Bố mẹ của tên ngốc đó đang ở phía trong nên không kịp bắt tôi lại. Tôi đã chạy ra cửa, chỉ cần đẩy cái cánh cửa kia mở ra, thì tôi có thể cầu cứu mọi người bên ngoài, nhưng lúc đó bố tôi lại chặn ngay trước cửa, sau đó túm chặt tôi lại.
“Bố thật sự muốn đưa con đến chỗ chết sao?” Tôi nhìn bố và hỏi: “Ngay cả khi bố không niệm nghĩa tình thân, nhưng ít nhất chúng ta cũng đã chung sống cùng nhau suốt mười tám năm trời.”
Người bố đó có vẻ hơi xúc động, đôi mắt hơi đỏ lên, nhưng bố của tên ngốc kia không biết từ lúc nào lại đứng ngay sau và nói: “Tôi sẽ trả giá gấp ba, chỉ cần con gái ông và con trai tôi tiến hành xong việc kết duyên âm này thì chúng tôi sẽ bỏ qua cho con gái ông, sẽ không làm hại nó đâu.”
Lúc đó bố tôi không chút do dự, giữ chặt lấy tôi và đưa tôi trở lại.
Tim tôi lạnh đến mức tôi không muốn nói thêm một lời nào nữa.
Mười tám năm, đến hòn đá cũng còn biết thương nhau, nhưng trái tim của người làm bố mẹ kia lại quá lạnh giá.
Thầy pháp sư nói rằng tối nay sẽ tổ chức tiến hành kết duyên âm, những người trong gia đình họ Vương đã cho người trói tay và trói chân tôi lại dưới ánh mắt thời ơ của bố mẹ tôi.
Thầy pháp sư lấy phòng ngủ của tên ngốc làm phòng cưới. Khăn trải giường, ga, gối và thảm trong phòng ngủ đều được thay thế bằng màu trắng. Cái chết màu trắng, ngay cả tủ quần áo và bàn cạnh giường cũng được phủ vải màu trắng. Cơ thể của kẻ ngốc đằng sau tấm vải trắng được đặt úp trên giường.
Thầy âm dưng tay cầm đĩa bát quái và đi một vòng quanh phòng rồi nói với bố mẹ của tên ngốc: “Khi tiến hành hôn lễ cần dùng đến máu của cô gái”
Mẹ của tên ngốc nháy mắt với người giúp việc. Sau đó tôi bị kéo qua, họ nắm lấy các ngón tay của tôi. Người giúp việc lấy kim chọc vào đầu ngón tay tôi, máu chảy ra và chảy xuống chậu nước, gần như rỉ ra một nửa chậu, mắt tôi bắt đầu mờ đi. Thì thể \y pháp sư nói là đã đủ , sau đó dùng một cái bút lông to nhúng lên rồi viết một vài chữ rất lớn lên trên bức tường đối diện với chiếc giường: Linh hồn mau đến.
Máu còn chưa khô, nên khi viết xong chữ “đến” thì một vệt máu dài chảy dọc xuống đất.
Không khí dường như trở nên lạnh lẽo hơn.
Tôi liếc nhìn vết máu trên tường và dường như trên bốn chữ máu đỏ ấy có hai mắt nhìn đang nhìn về phía ông thầy kia, cái miệng méo mó và cong lên, như đang cười chế nhạo ông thầy pháp sư. Thế nhưng ông thầy vẫn cứ chỉ trỏ quanh phòng mà không nhận ra được điều ấy.
Tôi nuốt nước bọt một cái rất mạnh Cửa sổ ban công đã bị đóng đinh chắc chắn. Thầy pháp sư treo một vài chiếc chuông màu đen lên cửa sổ, ông nói rằng đó là gọi quỷ, một vài tờ giấy màu vàng và màu đỏ được dán bên trong cửa sổ. Sàn trống trong phòng được phủ một tấm vải đen. Ông ta bắt tôi quỳ trên tấm vải đen, hai tay hai chân tôi lúc này đều bị trói chặn. Đôi chân của tên ngốc thì ngay sát tai tôi. Ông ta vẽ một vòng tròn và quây tôi ở bên trong. Sau đó nói, “Được rồi, đúng 0h sẽ tiến hành tổ chức kết duyên âm”
Lúc này mới khoảng 7h tối, còn khoảng năm tiếng đồng hồ nữa mới đến 0h “Còn cô ta thì sao.” Mẹ tên ngốc chỉ vào tôi và hỏi ông thầy.
“Đóng rèm và khóa cửa lại, để cô ta nói chuyện với linh hồn của con trai bà trước” Ông thầy nhìn tôi, suy nghĩ một lúc lại nói, “Lột sạch quần áo của cô ta ra”
Một vài người tiến đến và đòi cởi quần áo của tôi, tôi hét lên: “Các người muốn làm gì!
Nếu các người dám động vào tôi, tôi sẽ cản lưỡi tự sát!”
Trong lúc này thì bất cứ ai cũng tin rằng tôi có thể làm điều ấy, bố mẹ tên ngốc hơi lo lắng: “Thưa thầy, thế này thì…có thế không cần cởi được không?”
“Bắt buộc phải lột đồ của cô ta ra, có lẽ con trai bà sẽ đến sớm hơn, để làm cho cô ta phá thân sớm , con trai bà cũng phá thân sớm, như thế kiếp sau con trai bà mới không phải làm súc vật, chứ không phải để các người cưỡng bức cô ta”
“Hóa ra là như thế” Mẹ của tên ngốc đã hiểu và ra lệnh cho đám giúp việc: “Mọi thứ đều nghe theo ý Thầy mà làm!”
Tôi không thể chịu đựng nổi cái cảm giác bị sỉ nhục này, không bằng tôi nên chết đi thì hơn!
“Nếu cô muốn tự sát thì lại càng tốt” Ông thầy pháp sư kia dường như nhìn thấy suy nghĩ của tôi: “Nếu cô chết đi rồi thì hôn lễ này chắc chắn sẽ hoàn thành tốt đẹp. Khi cô xuống âm tào địa phủ thì cô chính là người phụ nữ của con trai nhà họ Vương này, cô sẽ không bao giờ thoát khỏi anh ta đâu. Còn nếu như cô không chết, sau khi hoàn thành kết duyên âm, cùng lắm thì cô chỉ bị phá thân, nhưng mà đổi lại cô vẫn còn sống, và những người nhà họ Vương cũng sẽ không làm phiên đến cô, cô có thể tiếp tục cuộc sống của mình. Tôi chỉ nói như thế, còn quyết định thì vẫn nằm trong tay cô.
Nói xong ông ta rời đi.
Trước khi mẹ của tên ngốc đi ra ngoài, bà : “Chừng nào cuộc hôn nhân này kết thúc, chúng tôi đảm bảo răng sẽ không làm khó cô, cũng không tìm đến cô”
Tôi nghiến răng thật chặt.
Phải nói rằng những lời của ông thây pháp sư kia đã đập tan cái ý nghĩ muốn chết của tôi.
Sau khi một nhóm người rời đi, bà ta ra lệnh cho hai người giúp việc ở lại cởi sạch quần áo của tôi, rồi đóng cửa phòng lại.
Phòng ngủ đột nhiên chìm vào trong bóng đêm.
Tôi bị bọ họ cởi sạch đồ, một thân trần trưồng, hai tay hai chân đều bị trói, nắm rạp trên tấm vải đen. Bên má phải là đôi chân của tên ngốc, và phía bên trái là bức tường máu có chữ “Linh hồn mau đến”. Đối diện tôi là ô cửa sổ, chiếc rèm đã bị kéo lại, tôi chỉ có thể thấy những chiếc chuông rung nhẹ bởi làn gió bên ngoài thổi lay những tờ giấy màu vàng trên cửa số, nhiệt độ trong phòng rất lạnh khiến cho đôi vai tôi nổi cả da gà.
Cùng với một người chết ở chung một phòng cũng đủ làm cho con người ta khiếp sợ, chưa kể rằng trong căn phòng này lại khiến tôi nghĩ đến con ma kia, mẹ kiếp, và tôi cũng không muốn nghĩ về chuyện kinh dị vào lúc này, nhưng càng cố ép bản thân ngừng suy nghĩ, tôi lại càng không dừng lại được, đối diện với tất ả những điều trước mắt và bóng tối, nỗi sợ hãi của bủa vậy lấy tôi Tỉnh…
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!