Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Võ Đạo Đại Tông Sư - Lâm Huyền

Phương pháp xử lý thi thế rất đơn giản, phía hậu viện của Tàng Kinh Các có một ngọn núi đá nhỏ, núi đá không lớn, vài mét vuông, chỉ để làm cảnh.
Lảm Huyền đẩy một tảng đá lớn từ trong núi đá ra, đào một cái hố to dưới tảng đá, chôn vùi thi thể Trương Phong và Hồ Tông sáu xuống đó, sau đó vê tảng đá lớn lại về vị trí ban đầu.
Lâm Huyền làm vô cùng hoàn hảo, không chê vào đâu được, mặc dù có người đi ngang qua nơi này nhưng rất khó nhận ra được mặt đất nằm dưới tảng đá đã bị thay đối.
Làm xong những việc này, phía chân trời đã le lói ánh sáng, Lâm Huyền đưa ra quyết định.
“Bây giờ ta đã là võ giả, nếu cứ tiếp tục tu luyện ớ Tàng Kinh Các thì sớm muộn gì cũng sẽ bị người khác phát hiện.”
“Chúng Thần Đỉnh chỉ có bí tịch, tài nguyên cần thiết cho việc tu luyện của võ giả lại không có, muốn trờ nên mạnh hơn thì chắc chắn phải có được tài nguyên tu luyện từ tông môn mới được.”
“Đây chính là lúc tham gia khảo hạch của ngoại môn!”
Nghĩ thông suốt chuyện này, Lâm Huyền chủ động tìm tới trưởng lão phụ trách công việc của người hầu của tông môn, không làm người hầu cúa Tàng Kinh Các nữa.
Lý do rất đơn giản, việc tu luyện của hắn có tiến bộ, đã đạt đến Luyện Thế Cánh, việc tiếp tục chờ đợi ờ Tàng Kinh Các đã không còn thích hợp nữa, muốn đi đến ngoại môn tham gia khảo hạch của tông môn.
Đứng trước mặt trường lão, Lâm Huyền vần còn hơi lo láng, hắn cố tình áp chế tu vi xuống còn Luyện Thể tầng một để tránh khiến cho người khác nảy sinh nghi ngờ.
Chuyện khiến Lâm Huyền không ngờ đến được đó là trưởng lão cũng không phát hiện hắn ấn giấu tu vi, nhanh chóng viết xong chỉ thị viết tay cho hắn.
“Nguyên khí càng thuần khiết thì càng dễ dàng che giấu tu vi.”
“Nguyên khí mà ta có được nhờ tu luyện Thần Đạo Công Pháp thuần khiết không một hạt bụi, chí cần ta muốn thì không ai có thể nhận ra được tu vi cúa bán thân ta!“
Thuận lợi từ chức người hầu quét rác, Lâm Huyền đi thẳng đến chỗ ngoại môn.
Càn Long Tông chia làm hai bên nội ngoại, đệ tử Luyện Thế Cảnh tu luyện ở ngoại môn, còn đệ tử Tụ Khí Cảnh tu luyện ờ nội môn.
Còn nếu là Hóa Nguyên cảnh thì đã có tư cách trở thành trưởng lão của Càn Long Tông.
Càn Long Tông nằm ở Càn Châu, một trong tám châu lớn của Thánh Long Đế Quốc, địa phận cúa Càn Châu rộng bao la, dân số gần một triệu người, gia tộc lớn nhò có tên tuối, có uy tín danh dự không dưới một vạn.
Thân là tông môn đứng đầu Càn Châu, Càn
Long Tông vang danh khắp chốn.
Mổi một gia tộc sẽ luôn nghĩ hết tất cả biện pháp để con em nhà mình gia nhập vào Càn Long Tông, tính đến thời điểm hiện tại, ngoại môn đã có một nghìn tám trảm người, nhung mỗi ngày đều có con em trẻ tuổi không ngại xa xôi ngàn dặm để đến đây tham gia khảo hạch của ngoại môn.
Nhớ lại ký ức của chính thản thể này, Lâm Huyền không nhịn được mà bùi ngùi mãi thôi.
“Đúng không hố là thời đại hưng thịnh nhất cúa võ đạo. ở kiếp trước của ta, võ giả của ba trăm đại thiên thế giới mới chỉ có mười vạn, vậy mà bây giờ, một môn phái nhỏ không hề thu hút trên Thiên Nguyên đại lục đã có mấy ngàn võ giả!”
Ngoại môn của tông môn, ngày nào cũng có ba mươi chín tên đệ tử đứng đây hộ vệ, yếu nhất là cảnh giới Luyện Thế tầng ba, mạnh nhất là cảnh giới Luyện Thể tầng tám.
Khí thế mà trên người của đám hộ vệ này tán ra khiến Lâm Huyền cảm thấy hưng phấn.
“Không bao lâu nữa, ta cũng có thể mạnh giống như bọn họ, không, còn mạnh hơn cả bọn họ!”
Vừa mới đi ra phía trước, Lâm Huyền đã bị chặn lại.
“Ngươi là ai? Tới đây làm cái gì?’
Lâm Huyền không kiêu ngạo cũng không tự tỉ, đáp: “Ta vốn là người hầu quét rác của Tàng Kinh Các ở tông môn, trưởng lão đã đồng ý cho ta đến ngoại môn để tham gia khảo hạch, đây là chỉ thị viết tay của trưởng lão.”
Sau khi đệ tử hộ vệ kiếm tra chỉ thị viết tay xong, không nhịn được mà chí sang bên cạnh: “Qua bên kia xếp hàng, góp đủ một trảm người sẽ có người dân ngươi đi khảo hạch.”
Lâm Huyền nghiêng người nhìn thoáng qua, cách đó không xa có một nhóm thanh niên có tuổi tác tương tự mình đang xếp hàng chờ.
“Hiếu rồi ’
Lâm Huyền quay người đi đến chổ xếp hàng, chợt nghe thấy hộ vệ vừa nói chuyện với mình phàn nàn với đồng bạn đứng bên cạnh.
“Ngày nào cũng có nhiều phế vật đến tham gia khảo hạch của Càn Long Tông chúng ta như vậy, đúng thật là phiền phức thật mà.”
“Đúng đấy, mặc dù chỉ là ngoại môn nhưng cũng không phái Càn Long Tông ta dề vào như vậy, mỗi ngày có hơn trăm người tới tham gia khảo
hạch, nhưng số người thông qua vô cùng thưa thớt, có khi mười ngày nửa tháng cũng không thấy một ai thông qua.”
Trong lòng Lâm Huyền hơi kinh hãi: “Trăm người lấy một? Xem ra khảo hạch của ngoại môn cũng không đơn giản!”

Nhấn Mở Bình Luận