Thế mà lại… đầu hàng!
Việc này vừa chỉ mới bắt đầu, có người thứ nhất đầu hàng thì sẽ lập tức có người thứ hai.
“Ta cũng từ bỏ.”
“Ta từ bỏ:
“Các vị, đi trước một bước…”
Không lâu sau đó, hàng dài trăm người đã đi hơn phân nửa, đại đa số những người còn lại đều là những đệ tử bần hàn.
Người vừa mới đứng ở phía trước Lâm Huyền đây, sau khi oán than ba câu “Xúi quẩy” rồi cũng che mặt rời đi.
Càn Long Tông cũng không phải chỗ muốn thi là thi, không muốn thi là không thi nữa, phàm là người chưa thông qua và từ bỏ khảo hạch, trong vòng nứa năm sẽ đều không được đến tham gia khảo hạch nữa.
Lộ trưởng lão mở miệng mỉa mai: “Võ giả, đối mặt với chông gai gập ghềnh thì phải dũng cảm tiến lên, vậy mà đây đến cà can đàm khiêu chiến cũng không có, Càn Long Tông không cần cá cảnh chỉ biết sợ!”
Một thanh niên gần hai mươi tuổi, mặt đỏ lên: “Vì trận khảo hạch này mà ta đã chuấn bị trọn vẹn ba năm, chắc chắn sẽ không dề dàng buông bỏ, ta đi thử xem!”
Thanh niên lưng hùm vai gấu, da thịt lộ màu vàng đồng, hai mắt sắc bén lóe ra ánh sáng như muốn tước đoạt hồn phách người khác, khí thế tản ra trên người đã đạt đến cánh giới luyện thế tầng ba.
“Ta biết người này, hắn tên là Hùng Đồ, tuy là tử đệ bần hàn nhưng lại luyện được toàn thân công phu khí phách mạnh mẽ, đã từng luận võ cùng với võ giả cùng cảnh giới, đối phương cầm lưôi dao bảo kiếm trong tay nhung chỉ có thể đế lại một vết trắng nhạt trên da thịt hẳn mà thôi!”
“Mạnh đến thế à? Vậy chẳng phải là nói, hắn có
khả năng chịu đòn rất giỏi sao?”
“Trưởng bối trong nhà ta đã từng nói rằng người luyện võ phải rèn luyện khả năng chịu đòn trước tiên, người khác không đánh ngươi ngã ngửa được thì ngươi mới có thế đánh ngã được đối phương!”
“So với Thất công tử, kinh nghiệm chiến đấu của Hùng Đồ phong phú hơn, tu vi cũng cao hơn không ít, nói không chừng có thế vượt qua được khảo hạch!”
Trong tiếng xì xào bàn tán của mọi người, Hùng ĐỒ bước vào trong Khôi Lỗi tháp với vẻ mặt nghiêm túc, sau khi cửa sẳt của Khôi Lổi tháp khép lại, bên trong tầng thứ nhất lại vang lên tiếng đánh nhau một lần nữa.
Tiếng đánh nhau vang lên từ trong tháp lúc bấy giờ còn kịch liệt, vang dội hơn rất nhiều so với lúc Thất công tử vào tháp, thậm chí có thế nói là như tiếng sấm rền vang.
Lúc này đám người mới nhớ lại một chuyện, đó là khôi lỗi trong tháp khôi lỗi có cánh giới ngang với người tham gia khảo hạch!
Người tham gia khảo hạch có cảnh giới càng cao thì chiến đấu càng kịch liệt.
Tiếng đánh nhau kéo dài đến hết thời gian một
chén trà mới ngừng lại được, đám người sốt ruột chờ đợi kết quả.
Sau mười hơi thờ mới có tiếng đánh nhau vang lẽn lần nữa, lần này… âm thanh vang lên từ trong tầng thứ hai của Khôi Lồi tháp!
“Hùng Đồ làm được rồi! Hắn đã vượt qua được khảo hạch của tầng thứ nhất!”
“Chỉ cần thông qua được tầng thứ hai nữa là có thế gia nhập Càn Long Tông…”
Tiếng nghị luận vừa mới vang lên đã lập tức im bặt. Tiếng đánh nhau vang lên từ tầng thứ hai của Khôi Lỗi tháp, chỉ kéo dài vẻn vẹn thời gian mười hơi thở đã biến mất.
Cửa sât của Khôi Lỗi tháp mở ra, Hùng Đồ bị một con khôi lỏi khiêng xuống tầng, ném ra ngoài cửa!
Dáng vẻ của gấu còn thảm hại hơn nhiều so với Thất công tử, chẳng những máu me be bét khắp người mà cánh tay còn bị đánh gãy, lộ ra một phần xương trắng xám xịt.
Lộ trưởng lão vẫn mặt không biếu tình như trước: “Khiêng đi, người Kế tiếp.”
“Bỗng nhiên ta lại nhớ ra trong nhà còn có
chuyện, ta xin phép đi trước…1
“Vị huynh đệ kia chờ ta một chút, chúng ta cùng đường hồi hương, kết bạn đi cùng chứ?”
“Ôi da, ta đau bụng quá, không thế tham gia khảo hạch được, thật đúng là tiếc nuối quá!”
Chỉ chốc lát sau, toàn bộ hàng ngũ chỉ còn lại một mình Lâm Huyền, đám người còn lại đều tự tìm một cái cớ để rời đi.
Đến nửa năm sau, cơ hội tham gia khảo hạch của Càn Long Tông lại có tiếp nhưng nếu đế biến thành dáng vẻ kia cúa Hùng Đồ thì xem như thật sự phế luôn.
Lộ trưởng lão nhìn về phía Lâm Huyền đầy hứng thú.
“Ngươi không đi à?”